Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 28: Bóc phốt [1]


9 tháng

trướctiếp

Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT 

Sự phiền não của Tống Ỷ Thi khi bị bao quanh dày đặc đến mức không còn một kẽ hở cũng chỉ kéo dài được một lúc, bởi vì chuông vào học rất nhanh đã reo lên.

Giờ tự học cũng sớm bắt đầu.

Theo lẽ thường thì trước tiên sẽ luyện nghe tiếng Anh, sau đó nghe viết từ vựng, ghi nhớ từ vựng, rồi đọc thuộc lòng bài văn nào đó.

Một giọng nam quen thuộc vang lên trong loa phát thanh phía trên bục giảng, thoáng cái đã khiến cho đám học sinh yếu trong lớp ba nhớ đến nỗi sợ bị nghe mỗi ngày.

Cũng chính vì nhìn thấy Tống Ỷ Thi ngồi ở dãy trước, mới chịu đựng mà nghe tiếp. Còn thử bắt chước lại khán giả ở khán đài khi đó, nghe Tống Ỷ Thi diễn thuyết một điều gì đó. Mặc dù nghe cũng chả hiểu gì, nhưng khi nghe lại cũng không còn nhàm chán như vậy nữa, mà giọng nam đó cũng đã êm tai hơn rất nhiều.

Người bạn cùng bàn đột nhiên vươn tay chọc chọc cánh tay của Tống Ỷ Thi.

Tống Ỷ Thi: ''Hửm?''

Đối phương thấp giọng, giống như đang nói điều gì đó bí mật: ''... Lần này cậu thi đấu thực sự rất lợi hại.''

Nói xong, cô ấy sờ sờ (1) chân kính, lại cầm lấy cây bút nước trong tay, cúi đầu đọc quyển sách trước mặt, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì.

Hửm?

Tống Ỷ Thi chớp chớp mắt.

Cô hơi nghiêng người, ghé sát bên tai đối phương, nhẹ nhàng nói: ''Cảm ơn.''

Nói xong, Tống Ỷ Thi cũng ngồi ngay ngắn trở lại, rút ghi chú từ vựng ra.

Vành tai của cô bạn cùng bàn đỏ lên, đưa tay lên che khuất nửa khuôn mặt, sau đó còn vùi mặt vào quyển sách phía trước.

Do cô ấy mở đầu trước, mà những bạn học sinh giỏi khác trong lớp trước giờ luôn nước sông không phạm nước giếng, cứ mãi chìm đắm vào những đề thi trong sách và luôn ngồi yên tại chỗ cũng đã cùng Tống Ỷ Thi nói chuyện nhiều hơn một chút.

''Đây là trọng điểm mà giáo viên ngữ văn đã giảng vào tuần trước...'' Bạn học ở dãy trước đột nhiên quay đầu lại, đem quyển sách đặt trước mặt Tống Ỷ Thi, rồi giải thích đơn giản cho cô.

''Đây là bài thi toán lý hóa của giáo viên để lại vào tuần trước, trên lớp đã nhận xét qua rồi. Cậu có thể trực tiếp xem bài làm của tớ...'' Bạn học phía sau cũng chọc chọc vào lưng Tống Ỷ Thi, giọng nói vừa lạnh nhạt lại cứng rắn.

''Cảm ơn'',''Cảm ơn nhé.'' Tống Ỷ Thi đều cười tủm tỉm nhận lấy, cô cũng chẳng quan tâm vẻ mặt của mọi người là nhiệt tình hay lạnh nhạt, cô vẫn cứ tươi cười đáp lại.

Đợi đến lúc Tống Ỷ Thi ngồi ngay ngắn lại một lần nữa, các bạn học xung quanh, dù là nam hay nữ gần như đều đã đỏ mặt.

Với sự thân thiện và giúp đỡ nhiệt tình của các bạn cùng lớp, Tống Ỷ Thi rất nhanh đã làm bù xong mớ bài tập bị bỏ dở vì tham gia thi đấu.

Vào cuối ngày, Tống Ỷ Thi đã tiếp thu nhiều kiến thức mới đến nỗi có chút chóng mặt, nhưng tâm trạng cô lại rất vui vẻ.

Mấy người Quách Viên vây quanh, hỏi: ''Tuần này có rảnh không? Chúng ta cùng đi chơi đi!''

''Không phải kiểu chơi đùa.'' người bên cạnh xấu hổ nói thêm vào: ''Chúng tớ là muốn mời cậu dạy cho chúng tớ toán lý hóa với tiếng Anh! Thật ra, là mời cậu tới học...''

Đây là lần đầu tiên Tống Ỷ Thi nhận được lời mời sau khi đến lớp ba.

Cô do dự một lúc rồi gật đầu, cười nói: ''Được.''

Quách Viên vui chết đi được, đồng thời nhét một hộp sô cô la vào trong bàn cô.(C a l an t h a - T Y T )

Người bên cạnh chen vào một câu: ''Nói mới nhớ, anh Dương hình như cũng cần học thêm á.''

Tống Ỷ Thi không chút nghĩ ngợi mà lắc đầu: ''Tớ không dạy đâu.''<

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp