《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
"Kỳ thật lúc trước cũng có người biểu lộ
sự yêu thích của bản thân họ với Thi Thi, nhưng toàn biểu lộ lặng lẽ mà thôi,
một phần cũng vì lúc trước, ấn tượng của toàn trường đối với Thi Thi không tốt
lắm, cho nên mới không có người quang minh chính đại đến tỏ tình."
"Ách, lần này Thi Thi bị bắt cóc, hướng
gió trong trường học lại hoàn toàn thay đổi. Lần này chân trước vừa tổ chức lễ
học bổng xong thì chân sau toàn bộ thư tình đều đưa tới..." Quách Viên
nói.
Xung quanh vẫn cực kỳ yên tĩnh.
Bầu không khí ngột ngạt.
Quách Viên khó khăn hít thở, nhỏ giọng nói:
"Ung Dương, cậu có khỏe không đấy?"
Ung Dương: "Tôi rất tốt."C a l an t
h a - T Y T
Nhưng anh bạn à, ánh mắt giết người của cậu
không tốt chút nào, nó không nói như chủ nhân nó nói đâu.
"Ngày đó ở sân bóng rổ, chẳng lẽ mắt bọn
họ bị có vấn đề nên mới không thấy Tống Ỷ Thi đưa nước cho tôi sao?" Ung
Dương suy nghĩ một chút, cậu vẫn cảm thấy không phục.
"Chỉ là đưa nước thôi mà..." Quách
Viên nói được một nửa, đem lời tiếp theo nuốt trở vào.
À thì, đối với người ngoài mà nói, đó chỉ là
một chai nước bình thường.
Đối với anh Dương mà nói, đó không khác gì
tặng nhẫn kim cương để cầu hôn... Phải không?
Nhưng Ung Dương rất nhanh liền tìm được lý do
để tự an ủi mình: "Ngay cả đưa thư tình cũng phải lén lút, không dám trực
tiếp đưa. Tống Ỷ Thi khẳng định sẽ không thích bọn họ."
Nhưng mà, mẹ nó, vẫn là tức giận a!
Tống Ỷ Thi trở lại nhà họ Sở, đem chuyện đại
hội thể dục thể thao nói cho Vu Tú cùng Sở Nghệ Niên.
"Đại hội thể dục thể thao cuối cùng trong
sự nghiệp học trung học của con, trường học cho phép mang phụ huynh, người thân
đi tham gia......"
Vu Tú lộ ra biểu tình áy náy: "Chuyện ly
hôn mẹ còn chưa làm xong......"
Sở Nghệ Niên lên tiếng nói: "Để cháu đi
cho. Cháu cùng Thi Thi đi tham gia đại hội thể thao lần cuối cùng."
Vu Tú nghe xong rất cảm động, lần này hoàn
toàn buông xuống đề phòng cảnh giác đối với Sở Nghệ Niên, cảm thấy Tống Ỷ Thi
như có thêm anh ruột, với bà bây giờ thì chẳng cần gì hơn nữa!
"Ngày đó anh đi không định thông báo cho
ai sao?" Tống Ỷ Thi nghiêng đầu hỏi.
"Không cần đâu."
Tống Ỷ Thi gật gật đầu, lên tiếng đồng ý.
Ôi chu choa mạ ơi, kỳ thật để Sở Nghệ Niên làm
anh họ cũng rất tốt ấy chứ.
Đảo mắt cái đã đến ngày đại hội thể dục thể
thao.
Tống Ỷ Thi đến sớm nên ngồi xe tới trường học
trước, Sở Nghệ Niên đến muộn một chút vì muốn chuẩn bị trang phục cho chu đáo,
sau khi lựa tới lựa lui thì mới chọn được một bộ mà anh cho là tạm được để mặc
đi tới trường học.
Mà lúc
này trên weibo.
Dung Hiểu Dao sau khi yên lặng hồi lâu như về
ở ẩn, rốt cục lại đăng một cái weibo mới.
Dung Hiểu Dao: Tống Ỷ Thi, cảm ơn cô. Tôi đã
suy nghĩ cẩn thận rồi. [Hình ảnh]
Hình ảnh kèm theo là một lời đề nghị của một
trường đại học nước ngoài.
[Ý gì ý gì đây má??? Có quan hệ gì với Tống Ỷ
Thi nhà tôi?]
[Dung Hiểu Dao muốn lui giới ra nước ngoài du
học, công ty cô ta nói thế.]
[Vậy quá tốt ràu! Cuối cùng cũng không còn
bình hoa di động nhưng luôn được nâng đỡ trong giới điện ảnh và truyền hình nữa!
Tôi cảm động khóc thành tiếng rồi đây này!]
[Vậy liên quan gì đến Tống Ỷ Thi? Nếu tôi nhớ
không lầm, năm đó xuất hiện tin đồn Dung Hiểu Dao tiến vào giới giải trí là vì
ảnh đế Sở mà nhỉ? Như thế nào đây, bây giờ cô ta lui về sau mà vẫn còn muốn kéo
chân Tống Ỷ Thi thêm lần nữa cho thoả mãn nỗi nhớ mong à, lại muốn để cho mọi
người hoài nghi cái nồi hại cô ta của Tống Ỷ Thi sao, ủa gì kì? Tống Ỷ Thi luôn
cố gắng học tập và tiến bộ từng ngày, mới không rảnh mà xen vào chuyện của cô
ta đâu]
....…
Dung Hiểu Dao nhìn khu bình luận, hít vào một
hơi.
Ông cụ Dung bất đắc dĩ hỏi: "Nghĩ kỹ chưa
cháu?"
Dung Hiểu Dao thận trọng gật đầu: "Nghĩ
kỹ rồi ạ. Cô ấy nói rất đúng, may mà cháu được lớn lên trong gia đình tuyệt vời
như thế n� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.