《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Ở trước mặt Tống Ỷ Thi thì thôi đi, bây giờ
lại là ở trước mặt Sở Nghệ Niên, Vu Tú thế nhưng phản thiên dám đánh rồi mắng
ông ta... Tống Nghĩa Dũng cảm thấy bản
thân mà không làm gì thì sao có thể giữ được mặt mũi?
"Bà làm sao vậy? Tôi đã sớm biết cậu Sở sẽ ra nước ngoài cứu
người từ lâu rồi! Người ta bản lĩnh lớn
như vậy, nhất định có thể mang Thi Thi trở về, vậy tôi cần phải lo lắng
sao? Bà nói những lời này không không nghĩ
à, đó không phải là xem thường cậu Sở sao?
Bây giờ còn động tay động chân với tôi, sao bà lại muốn bóp chết chồng
bà luôn đi? Để cho con gái bà trở thành
đứa không có bố?"
Cái miệng Tống Nghĩa Dũng hoạt động như cái lỗ
đ*t vịt, hùng hùng hổ hổ như đúng rồi, sau đó trở tay kéo cánh tay Vu Tú ra,
thậm chí còn muốn đánh bà một cái.
Đáy mắt Vu Mẫn hiện lên vẻ châm chọc. C a l an t h a - T Y T
Người anh rể này không có tài năng nổi bật gì
khác nhưng bản lĩnh ngụy biện lại là hạng nhất!
Khó trách tại sao Vu Tú lại tin ông ta nhiều năm như vậy.
Vu Mẫn đang muốn lên tiếng khuyên.
Bên kia đã "bộp" một tiếng.
Tống Ỷ Thi rất nhanh mà cầm lấy gạt tàn thuốc
trên bàn, sau đó nện mạnh lên cánh tay Tống Nghĩa Dũng một cái, sắc mặt cô trở
nên lạnh lẽo, đẩy Vu Tú ra phía sau ngăn trở.
(Editor: Chị ơi, sao mà chị ác nhiệt nện tận một cái vậy, phải nện tầm
chục cái vào chứ, thương tiếc cái thể loại này làm gì (┛◉Д◉)┛彡┻━┻)
Tống Ỷ Thi muốn mắng Tống Nghĩa Dũng một trận
lên bờ xuống ruộng để nguôi giận, thế nhưng cô vẫn cố gắng nhịn xuống, một câu
cũng không nói.
Bởi vì chỉ có như vậy, Vu Tú mới có thể nhận
thức sâu sắc hơn, Tống Nghĩa Dũng đến tột cùng là cái thể loại gì.
Tống Nghĩa Dũng bị đập đau đến mức kêu
"Au" một tiếng, sau đó theo bản năng liền giơ chân lui về phía
sau. Nhưng mà rất nhanh, ông ta ý thức
được mình đã làm cái gì, nhất thời cảm thấy rất mất mặt nên đưa tay muốn đi bắt
lấy Tống Ỷ Thi: "Đây là con gái bà dạy đấy, dạy thế nào mà bây giờ nó còn
muốn đánh bố nó? Mày lại đây cho ông!"
Sở Nghệ Niên khẽ động chân mày.
"Vệ sĩ."
Vu Mẫn chợt cảm thấy tình thế bây giờ không
tốt cho bên mình.
Cái thằng cha Tống Nghĩa Dũng ngu xuẩn này, có
phải đã quên sạch những lời bà ta nói rồi không? Lúc này ở trước mặt Sở Nghệ Niên mà đòi đùa
giỡn, lấy uy phong làm cái gì?
Sở Nghệ Niên vừa dứt lời thì đám vệ sĩ mới vừa
đưa bọn họ về đến nhà đã lập tức liền tiến vào.
Những người này không giống với vệ sĩ bình
thường, dáng người bọn họ cao lớn hơn, mặt mày đều mang theo sự hung dữ vốn có
cùng mùi máu tanh quanh quẩn bên người, chỉ cần đứng im ở một chỗ thôi cũng đủ
dọa người rồi.
Nhưng Tống Nghĩa Dũng lúc này máu liều nhiều
hơn máu não nên căn bản không chú ý tới động tĩnh bên Sở Nghệ Niên, ông ta chỉ
thấy Tống Ỷ Thi bây giờ không còn khúm núm sợ hãi ông ta như trước thì trong
lòng liền cảm thấy tức giận, sau đó lao đến muốn đánh Tống Ỷ Thi.
Đáy mắt Vu Tú hiện lên sự căm hận đã đạt tới
đỉnh điểm, bà trừng mắt với người đàn ông độc ác kia- -
Và rất nhanh, Tống Nghĩa Dũng bị người ta túm
lấy cánh tay và vặn một cái.
Sau đó mọi người chỉ nghe thấy một tiếng
"rắc" giòn tan như bánh quy, tiếp theo là cả người Tống Nghĩa Dũng bị
đè xuống đất.
"Làm cái gì thế… A a a!" Mặt Tống
Nghĩa Dũng và sàn nhà cọ xát một cách thân mật.
"Ai con mẹ nó dám đè ông đây? Chúng mày có biết ông đây là ai không? Buông tay ra, buông ra… A a a!" Tống
Nghĩa Dũng còn chưa nói xong câu liền lại bị một cước đạp thẳng vào đầu, mặt
lại một lần nữa được ma sát với sàn nhà.
Nếu không phải sàn nhà nhà cũ nhà họ Sở được
lau dọn thường xuyên thì mặt Tống Nghĩa Dũng bây giờ đã bị lột một lớp da
rồi.
Đau đớn không làm thằng cha này nổi điên thêm
nữa mà ngược lại lại rất có tác dụng vì nó khiến cho ông ta bình tĩnh.
Tống Nghĩa Dũng rốt cuộc cũng phản ứng lại, Vu
Mẫn cũng đã nói, Sở Nghệ Niên thích Tống Ỷ Thi nên đương nhiên sẽ không thể
đứng nhìn ông ta động thủ với Tống Ỷ Thi!
"Hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Ha ha ha…. V� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.