《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Tống Ỷ Thi ngồi trên ghế gỗ, từ nãy đến giờ
việc cô làm chỉ có xê xê dịch dịch cái mông sắp đông cứng lại rồi.
Ài gù, hơi cấn cấn rồi nha.
"Cháu muốn ăn cái này không?"
"Chị có muốn ăn đào không? Để em rửa
cho."
"Em, em có kẹo... Chị ăn không?"
Thậm còn có một bàn tay mập mạp giơ lên trước mặt Tống Ỷ Thi để nhận được sự
chú ý từ cô.
Tống Ỷ Thi: ???
Đúng như lời Y Mỹ Tâm nói, nhà họ Ung quả thật
rất rất nhiều người.
Hiện tại, toàn bộ bọn họ đều tụ tập ở trong
phòng khách vây một vòng quanh cô.
Đứa bé bốn năm tuổi kia trong tay đang cầm
kẹo, là loại giống với loại lúc trước Ung Dương mang đến đội tập huấn.
Bàn tay mập mạp có lẽ cố hết sức giơ lên từ
nãy tới giờ nên có chút mỏi, cậu bé đặt mông ngồi xuống, đem cánh tay tựa vào
trên đùi Tống Ỷ Thi.
"Ăn ngon..." Cậu bé rất nỗ lực để
gây sự chú ý từ chị gái xinh xinh bên cạnh.
Tống Ỷ Thi liếm liếm môi, vì muốn giảm bớt một
chút căng thẳng cùng bối rối trong người nên cô đành đưa tay ra nhận kẹo.
"Chị muốn ăn… Em lột cho, chị ăn…"
Đứa nhỏ nói xong liền dùng ngón tay mập mạp kéo giấy gói kẹo ra, sau đó mới mở
bàn tay ra cho Tống Ỷ Thi cầm.
Tống Ỷ Thi: ?
Tuổi còn nhỏ nhưng rất biết lấy lòng nha.
Tống Ỷ Thi cầm lấy kẹo trên giấy bỏ vào trong
miệng.
Đứa nhỏ liền thuận thế leo lên trên để ngồi
xuống bên cạnh Tống Ỷ Thi.
Không đợi bé con ngồi vững thì bên cạnh liền
truyền đến giọng nói của trách cứ của một người phụ nữ: "Ung Văn! Xuống
đây với mẹ, coi chừng anh Dương Dương của con trở về đánh con một trận
giờ!"truyện được dịch bởi app t y t
Ung Văn dùng đôi mắt trông mong mà nhìn thoáng
qua Tống Ỷ Thi, sau đó thấy cô không nói gì mới chịu trượt xuống.
Tống Ỷ Thi ngược lại liền ngước mắt lên nhìn
thoáng qua người vừa nói chuyện kia.
Người phụ nữ mặc chiếc áo bông màu xám, cách
ăn mặc này có chút mộc mạc nên khi đứng nhà họ Ung, trông người phụ nữ và ngôi
nhà này có chút không hợp nhau. Nhưng bản thân người phụ nữ dường như không cảm
thấy như vậy, mọi người xung quanh đều không nói gì, bà ấy muốn mở miệng liền
mở miệng.
Cô của Ung Dương mở miệng đánh vỡ bầu không
khí cứng ngắc: "Còn chưa được giới thiệu vị khách mới đến này của chúng ta
đâu..."
Tống Ỷ Thi ít nhiều gì vẫn có chút xấu
hổ. Cũng may mắn là trong khoảng thời
gian này, lúc tham gia thi đấu, lên sân khấu để diễn thuyết, sau đó lại đứng ở
đại hội trao giải... Rồi lại ở trước mặt ba nam chính ác như quỷ nên cô đã
luyện ra cho mình năng lực chịu áp lực tương đối mạnh mẽ! Cho nên cô mới có thể ngồi ở chỗ này, thậm
chí còn có thể vươn lên, lưng thẳng đầu ngẩng cao mà phải không sợ hãi, không
để lộ ra vẻ yếu đuối.
Dù sao nơi này cũng là nhà họ Ung a!
Tống Ỷ Thi suy ng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.