Chương 4: Sao nhìn em lại yếu như vậy?
Edit: dauhuthui
Nam Cửu Yên liều lĩnh chạy trốn khỏi lễ cưới của bọn họ, quả nhiên là vì người đàn ông khác!
Mặc Bắc Diễm cam đoan, ở dưới mi mắt hắn mà có ai dám mơ tưởng đến cô, hắn nhất định sẽ làm cho tên đó sống không bằng chết!
Có lẽ do bị Nam Cửu Yên chọc giận, nên tác động đến vết thương trên người, khiến cho khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông trở nên u ám. [dauhuthui]
Mặc Bắc Diễm nhéo cằm cô, ép người trong lòng phải ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen láy của mình.
“Người đàn ông kia là ai?” Mặc Bắc Diễm ép hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ đố kỵ.
Bộ dáng đáng sợ không khống chế được của người đàn ông không khiến Nam Cửu Yên kinh ngạc, mà chỉ cảm thấy có chút xa lạ.
Trước đây, Mặc Bắc Diễm ở trước mặt cô luôn tỏ ra là một người quân tử lễ độ, tuyệt đối sẽ không lộ ra dáng vẻ muốn ăn thịt người đáng sợ như vậy.
Thấy cô không nói gì, ánh mắt người đàn ông lại lạnh lùng hơn vài phần.
“Là Thư Vân Khanh đúng không?”
Vừa nhắc tới cái tên này, bàn tay hắn càng siết chặt lại càng khiến cằm của Nam Cửu Yên đau nhức.
”Ưm”
Giọng nói của cô có chút run rẩy, giống như là phải chịu đựng rất nhiều ủy khuất.
Mặc Bắc Diễm nhíu mày, đột nhiên buông ngón tay đang nắm cằm cô ra.
Nam Cửu Yên hít sâu một hơi, cơ thể liền mất thăng bằng, thiếu chút nữa ngã sấp xuống. May mắn mà Mặc Bắc Diễm phản ứng kịp thời, nhanh chóng giơ tay ôm lấy cô.
“Sao lại yếu ớt như vậy?” Hắn cúi đầu nhìn người trong lòng, không vui hỏi.
Vừa rồi Mặc Bắc Diễm mới phát hiện, cơ thể của cô khá ốm yếu, hoàn toàn mất đi vẻ hoạt bát lúc trước.
Đến mức... giây phút ôm Nam Cửu Yên trong lòng, hắn thật sự cho rằng thứ mình nhìn thấy chỉ là linh hồn của cô.
“Nếu như vừa hôn mê tỉnh lại, thì anh cũng giống như tôi." Nam Cửu Yên khẽ thở dài.
“Hôn mê?" Nghe thấy câu này của cô, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc.
Lúc này mới giống như tỉnh táo, cúi đầu nhìn bộ dáng của Nam Cửu Yên lúc này.
So với hơn năm tháng trước, quả thực cô đã gầy đi rất nhiều, cả người nhìn qua cũng ốm hơn trước rất nhiều.
Sau khi sự cố máy bay trực thăng xảy ra, Mặc Bắc Diễm đích thân dẫn người tìm kiếm khắp vùng biển, cũng không phát hiện được hài cốt đâu, mà chỉ tìm được quần áo có chứa DNA của cô đã bị nước biển ăn mòn.[dauhuthui]
Mới đầu hắn không tin Nam Cửu Yên đã chết, nhưng huy động gần như toàn bộ lực lượng tìm kiếm cô gần nửa năm vẫn không tìm được, đành phải chấp nhận sự thật này.
Khó trách Mặc Bắc Diễm không tìm thấy bất kỳ dấu vết còn sống nào của cô, nguyên lai là do hôn mê.
Nghĩ vậy, hắn đột nhiên trầm mặc, biểu cảm trên khuôn mặt tuyệt mỹ dần trở nên phức tạp.
Người đã từng xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của hắn, hôm nay... cứ như vậy lần nữa sống sờ sờ xuất hiện ở trước mắt của mình.
Nhưng điều làm cho Mặc Bắc Diễm ngạc nhiên, chính là cô lại dám chủ động lộ diện, hơn nữa còn dám quay về Nam gia.
Cô hẳn là phải hiểu rõ, đừng nói là Nam gia, với năng lực của hắn, chỉ cần Nam Cửu Yên xuất hiện ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, hắn đều có thể tìm được.
Một lát sau, Mặc Bắc Diễm mới chuyển mắt nhìn lướt qua Hướng Tấn bên cạnh, ra lệnh.
“Đi bệnh viện.”
Hướng Tấn gật đầu, giơ tay ra hiệu vệ sĩ lái xe tới.[dauhuthui]
Thấy hắn rốt cục cũng chịu đi bệnh viện, Nam Cửu Yên cũng thở phào nhẹ nhõm, từ trong ngực Mặc Bắc Diễm đứng dậy. Lúc cô muốn xoay người rời đi, bàn tay to bên hông lại đột nhiên cảnh giác siết chặt.
Chúng mình xin cảm ơn mn đã đọc, xin ɭỗi nếu như εdit không mượt khiến mn khó chịu ạ. <3>