Ảo Mộng

Tà thuật


1 năm


Gần đây, những điều kỳ lạ xảy ra trong hoàng cung.

Đầu tiên, khi Lý Hách thượng triều, hắn đột nhiên ngất đi, nằm liệt giường mấy ngày. Hơn chục ngự y đã nhiều lần chẩn đoán, chữa trị nhưng đều không tìm ra nguyên nhân.

Ngay sau đó, Dung phi, người túc trực bên long sàng săn sóc Lý Hách trị bệnh cũng quá sức. Nửa đêm sơ ý ngã xuống bậc thềm, ngất ngay tại chỗ. Đứa bé chưa thành hình đã chết yểu.

Lời đồn thổi bắt đầu lan truyền khắp kinh thành rằng hoàng đế vô đức, vấy bẩn ngai vàng, phản mệnh của các vị thần.

"Hoàng thượng, thần thiếp có một suy đoán, không biết có nên nói hay không... "

Dung phi rũ mắt ngồi ở mép lòng sàng, do dự nói.

" Ái phi của trẫm, nàng cứ nói đi. "

Lý Hách nắm tay Dung phi, trong mắt tràn đầy sủng ái.

Dung phi mất một đứa con vì săn sóc hắn. Vậy nên mối quan hệ giữa hai người trở nên gần gũi.

" Ngày nay có nhiều chuyện kỳ ​​lạ xảy ra, rất giống với tà thuật mà thần thiếp đã nghe nói khi còn nhỏ. Họa chăng có người gieo tà thuật trong hoàng cung này…? "

Lý Hách sắc mặt đại biến, lập tức triệu đạo sĩ, bắt bọn họ ở trong đại điện tu luyện bùa chú.

" Bệ hạ, xem quẻ thì đúng là có người yểm tà Cổ. Việc cấp bách nhất là mau chóng tìm ra Cổ này, nếu không sẽ gặp vô vàn phiền phức... "

Một đạo sĩ từ Tây Vực quỳ trên mặt đất nghiêm túc nói, Lý Hách tức giận ra lệnh cho cung nhân lập tức lục soát hoàng cung.

Một ngày trôi qua, tất cả các tẩm điện đều được tìm kiếm nhưng không tìm thấy gì.

" Bệ hạ, ngoại trừ Tiêu Phượng cung, chúng nô tỳ đã tìm khắp nơi rồi . "

Lý Hách xoa xoa mi tâm, có chút do dự.

" Hoàng hậu gả cho trẫm sáu năm, nàng nhất định sẽ không hại trẫm, Tiêu Phượng cung này chỉ là. . . "

" Bệ hạ, người đã từng nghe câu chuyện về Tiêu Vũ Hoàng hậu và hình nhân dán bùa của Trần gia chưa ? "

Dung phi nhẹ giọng nói, cắt ngang Lý Hách.

" Người ta nói rằng để giành lại trái tim của Vũ Đế, Hoàng hậu Tiêu Vũ đã làm một hình nhân rồi chôn nó xuống đất với mưu đồ hãm hại người khác. Ngay cả khi nó là long thể của bệ hạ, người phải đề phòng. "

Lý Hách thần sắc có chút thả lỏng. Tại thời điểm hắn đang suy nghĩ, một nha hoàn của Tiêu Phượng cung hoảng sợ quỳ trên mặt đất, kêu to cầu xin tha tội.

" Mấy ngày trước khi quét dọn tẩm điện của Hoàng hậu, nô tỳ đã tìm thấy một vài mảnh bùa bị cháy ở góc tường. Lúc đó nô tỳ không nghĩ nhiều. Hiện tại Hoàng thượng đang điều tra về bùa chú. Nô tỳ có chút nghi ngờ nên tới bẩm báo."

Sau khi nghe nha hoàn bẩm báo, biểu hiện của Lý Hách đột nhiên thay đổi, hắn dẫn đầu đám cung nhân bao vây Điện Tiêu Phượng.

Ta đang sơn móng tay, màu đỏ tươi làm da ta sáng hơn một chút. Lý Hách đẩy cửa vào như một tên điên muốn hỏi tội .

" Sức khỏe của Bệ hạ đã tốt hơn chưa ? Mấy ngày trước thần thiếp có vào cung mấy lần nhưng không được gặp mặt Bệ hạ. Nhìn thấy long nhan Bệ hạ hiện giờ tươi tắn, thần thiếp cũng yên lòng. "

Ta đứng dậy, nở một nụ cười dịu dàng như chưa có truyện gì xảy ra.

" Hiện giờ trong cung đang lục soát bùa chú, chỉ có Cung Tiêu Phượng chưa bị khám xét. Vì giang sơn Đại Lý, lần này trẫm đành đắp tội với Hoàng hậu . "

Lý Hách nhìn ta với nụ cười lạnh, xua tay ra lệnh cho người khám xét.

Trong nửa canh giờ, Tiêu Phượng cung giống như bị lật tung, từ trong ra ngoài hỗn độn nhưng vẫn không tìm thấy gì khả nghi.

Ta lạnh lùng đứng một bên, dõi theo trò hề hài hước này, Dung phi càng lúc càng bối rối, cho đến khi một cung nhân bình tĩnh nháy mắt ra hiệu với Dung Hiểu.

“ Bệ hạ, chỉ có chiếc hộp gấm ở đài phía tây là chưa được khám xét… ”

Dung phi trông có vẻ quả quyết, nàng ta đứng dậy muốn tự tay mở ra.

" A Lãng ."

Ta nhìn Lý hách nghẹn ngào thốt lên.

" Chàng biết đấy, đây là di vật của nương ta để lại, chúng ta đừng quấy rầy nương, được không? "

Đây là lần cuối cùng ta gọi hắn là A Lãng và cũng là cơ hội cuối cùng ta cho hắn.

Chỉ cần hắn đồng ý, ta có thể tha thứ cho nỗi đau cùng sự phản bội mà hắn mang đến cho ta.

Từ nay về sau, chúng ta sẽ không bao giờ mắc nợ nhau nữa.

Lý Hách nhắm mắt lại, vẻ bối rối trên khuôn mặt hiện rõ.

" Mẫn Nhi, cái hộp này là vật duy nhất chưa bị lục soát. Để ngăn chặn tà thuật, chúng ta hãy mở nó ra nhìn xem, được không? Nhạc mẫu sẽ hiểu cho chúng ta... "

Vì vậy, ta đứng nhìn Dung Hiểu mở chiếc hộp, ném ngược đồ đạc của mẫu thân ta xuống.

Một chiếc vòng tay màu xanh ngọc lục bảo rơi xuống đất vỡ thành nhiều mảnh.

Trong ký ức, khi ta mới thành thân, Lý Hách đã đặc biệt thay một bộ xiêm y mới cùng ta đến thăm mộ mẫu thân, hắn quỳ trước mộ và thề sẽ chăm sóc ta cả đời .

Ta vẫn còn nhớ trên đường về nhà, ta không thể đi được nữa, Lý Hách đã ngồi xuống cõng ta trên lưng với nụ cười trêu chọc.

Ta dựa vào vai hắn, lắng nghe nhịp tim đập thình thịch của hắn, ta thực sự nghĩ rằng chúng ta có thể bên nhau đến hết cuộc đời.

Nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi, mọi thứ đã thay đổi.

" Thế nào, tìm được chưa ? "

Ta nén giận, giọng lạnh như băng.

" Sao có thể không được, ta rõ ràng. . . "

Dung phi vẻ mặt không thể tin được, thiếu chút nữa lỡ miệng.

" Mẫn Nhi, trẫm đã nghi hoặc khi nghe cung nhân nói mấy ngày trước tìm thấy một tấm bùa bị cháy trong cung của nàng. "

" Tháng trước là giỗ của mẫu thân. Bệ hạ mang bệnh, phi tần không thể xuất cung. Thờ mẫu thân trong cung có tội sao ? "

Ta thẳng lưng hỏi từng chữ từng chữ, ánh mắt như thiêu đốt khiến Lý Hách không ngẩng đầu lên được.

" Trẫm vừa mới nói trẫm không ở đây cùng hoàng hậu. Hoàng hậu sao có thể hại trẫm ? Dung phi, ngươi hỗn xược, còn làm gãy vòng tay của Hoàng hậu. Trẫm phạt ngươi một năm lương bổng, sao ngươi còn chưa lui xuống nhận tội với hoàng hậu ? ”

Lý Hách đứng dậy che chở Dung phi đằng sau vì sợ rằng ta sẽ làm hại nàng ta.

Đúng vậy, ta là con gái của đại tướng quân bảo quốc, từ nhỏ đã giỏi cưỡi ngựa bắn cung, võ nghệ không thua kém người thường, khi còn nhỏ đã có chí khí. Những người dám xúc phạm ta đều phải chết.

Chỉ là cuộc sống lâu dài trong cung này đã mài giũa ta, khoác cho ta một bộ mặt đoan trang, kết quả là bây giờ ta có đối mặt với kẻ thù của mình cũng không có tư cách tát nàng một cái.

Một cuộc sống nhàm chán và tẻ nhạt như vậy lẽ ra phải kết thúc từ lâu rồi.

Ta nhìn theo bóng lưng của hắn rời đi, bình tĩnh lấy chiếc hộp gấm thật từ trong mật thất ra.

Nằm trong đó là một hình nhân nhỏ bé được găm đầy những chiếc kim bạc, trên đó có viết bát tự của Lý Hách. Thật là mỉa mai !

Ta ngồi trong buồng tối, quyết định .

Hãy đến và thử giết ta xem!

Là một người vợ, nỗi hận bị chính người đầu ấp tay gối giết chết.

Là một người con, nỗi hận tan nhà nát cửa.

Là một người mẹ, nỗi hận mất đi hài tử yêu quý của mình.

Mối hận sinh ra từ nhỏ phải bị tiêu diệt. Từng chút một.

Ta sẽ trả lại tất cả.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play