Buổi tối ngày thứ 12 Yến Cẩn Nhiên rời đi, Diệp Trì Trì như thường lệ lấy một viên kẹo sau đó đếm đếm.

Vẫn còn hai viên nữa.
Nhưng anh vẫn chưa về, phải đợi mình ăn hết hai viên kẹo này thì anh mới về? Nếu bé ăn hết hai viên này luôn thì liệu ngày mai có thể thấy anh không?
Bàn tay nhỏ của Diệp Trì Trì thò vào trong hộp kẹo nhưng chợt nghĩ đến câu “mỗi ngày chỉ có thể ăn một viên” của Yến Cẩn Nhiên thì bỏ luôn suy nghĩ này.
Đây là lời hứa với anh trai, bé phải nghe lời, làm đứa trẻ ngoan.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng của Diệp Trì Trì nhăn lại một cục, trong lòng hơi lo lắng, ngộ nhỡ cô bé ăn hết kẹo rồi mà anh vẫn chưa về vậy thì phải làm sao đây?
Nghĩ đến đây, cả người cô gái nhỏ đều ủ rũ, đến cả kẹo ở trong miệng dường như cũng biến thành thuốc bắc, không những không ngọt mà còn đắng ngắt.
Khu biệt thự Hải Dụ đế đô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play