Thực hiện: Clitus x T Y T
Thời
An là một người rất nhát gan, câu cuối cùng Tống Cách nói một cách nhẹ giọng
nhưng như lời cảnh báo, đã thành công dọa sợ Thời An.
Trở
về phòng ngay cả cơm cậu cũng không thèm ăn, cứ vậy mà lên giường nằm.
Thời
An phát hiện ra trong thế giới linh dị đôi giày bạn mua mấy nghìn tệ có thể là
hàng giả, cô gái xinh đẹp bạn thấy trên mạng cũng không chắc là con người thật
của cô ta, nhưng gặp phải quỷ thì nhất định là quỷ thật, biến thái cũng là biến
thái thật.
Cậu
cũng không muốn nửa đêm ra khỏi cửa, nhưng không còn cách nào khác, sứ mệnh của
bia đỡ đạn như cậu nhất định phải gặp biến thái hu hu hu…
Co
rúm trong chăn một hồi cơn buồn ngủ của Thời An dần dần ập đến, lúc mơ màng sắp
ngủ, hệ thống nhắc nhở cậu.
“Sắp
đến mười hai giờ rồi, cậu nên ra khỏi cửa đi dâng mạng rồi.”
Thời
An: “...”
Nói
chuyện không cần phải dùng những lời thẳng thắn như vậy chứ.
Thời
An miễn cưỡng bước ra khỏi giường, trong đêm lạnh, nhiệt độ trong chăn và bên
ngoài rất khác biệt khiến cậu phải rùng mình.
Hơn
nữa vì ban nãy sợ nên không cảm thấy đói, bây giờ phải đi chết rồi, cái bao tử
của cậu lại bắt đầu phản kháng, đói tới nỗi nếu không ăn chắc sẽ chết đói tại
chỗ.
“Tôi
có thể ăn chút gì đó rồi mới chết được không, đói quá.”
“Thôi
đi, nửa đêm mười hai giờ là lúc tốt nhất để gặp quỷ, bỏ lỡ hôm nay lại phải đợi
đến ngày mai, cậu còn muốn ở lại thế giới này thêm một ngày nữa ư?”
Thời
An suy nghĩ một lát, cảm thấy vẫn là thôi đi.
Ngôi
làng cổ này tràn ngập sự kỳ quái, cảm giác còn đáng sợ hơn trường học ở thế
giới trước, vẫn là chết sớm, sớm siêu thoát sẽ tốt hơn.
23:
30
Thời
An mặc xong áo khoác, làm trái lại lời dặn của Tống Cách, nhẹ nhàng bước chân
ra khỏi phòng.
Vào
lúc này, tất cả người trong làng đều đã ngủ say, tiếng bước chân của Thời An
lại vang lên rất rõ ràng, mặc dù cậu đã cố ý bước đi thật nhẹ nhàng.
Chỗ
cậu ở gần ngọn núi phía sau, đi bộ còn chưa tới hai mươi phút thì đã đi ra khỏi
phạm vi của làng Phúc Lâm.
Hệ
thống nói điều kỳ quái của làng Phúc Lâm là ở chỗ hiến tế, lễ hiến tế hàng năm
được tổ chức phía sau núi, cho nên muốn dâng mạng thì phải đi đến phía sau núi.
Bước
vào phạm vi của dãy núi phía sau, Thời An cảm thấy nhiệt độ giảm xuống đột
ngột, cậu căng thẳng giữ chặt áo khoác, bước đi nhanh hơn.
“Đi
về hướng nào?” Cậu hỏi hệ thống.
Nhưng
hệ thống lại không trả lời cậu, chính xác mà nói là cậu không nghe thấy câu trả
lời của hệ thống.
Bởi
vì cậu vừa hỏi xong thì cảm thấy đầu óc choáng váng, sau đó cả người đều mất đi
ý thức.
Thời
An bị hệ thống hét to đánh thức, đôi mắt của cậu dường như bị bịt lại, cố gắng
mở mắt nhưng tầm nhìn vẫn rất mờ, trước mắt là một mảng tối đen như mực.
Trong
lúc mơ hồ cậu nghe hệ thống nói bản thân mình đã ngủ được một tiếng rồi, nên hệ
thống gọi cậu mau chóng tỉnh lại.
Nhưng
đợi khi cậu hoàn toàn tỉnh táo lại gọi lại hệ thống nhưng hệ thống lại không
trả lời.
Hệ
thống dường nh� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).