Giang
Ảnh vừa vào nhà thì chuông điện thoại vang lên, cô thay dép nghe điện thoại,
thuận tay cất chìa khóa trước cửa, tay cầm điện thoại đặt bên tai rồi bước vào
nhà.
Giọng
nói của Trác Thành ở đầu dây bên kia vô cùng thoải mái vui vẻ: “Hôm nay anh tan
làm sớm, anh đi đón con trước, sau đó cùng con đi đón em nhé?”
“Em
đã về đến nhà rồi.” Giang Ảnh nói với Trác Thành: “Em chờ hai cha con anh ở
nhà, anh mau đi đi, đường tắc lắm, muộn một chút không chừng con lại khóc, khóc
rồi anh không dỗ được đâu đó”.
Kết
quả là Giang Ảnh nói đúng phóc, buổi chiều thứ sáu vào giờ cao điểm nên trên đường
chật như nêm cối, dù Trác Thành xuất phát từ công ty sớm hơn nửa tiếng thì vẫn
đến nhà trẻ muộn một hồi lâu.
Anh
xuống xe bước nhanh tới cửa, từ xa anh đã nhìn thấy bé con đang được cô giáo nắm
tay nhỏ đứng trước cánh cổng sắt nhỏ chạm khắc, nơi đón các bạn nhỏ, tròn xoe mắt
nhìn về hướng cha mẹ đến đón mình, vẻ mặt lã chã chực khóc, tay nhỏ kia nắm lấy
vạt váy, đôi mắt tròn ngấn nước, cái miệng nhỏ nhắn bĩu ra như muốn khóc.
Trác
Thành thấy có điềm, ba bước thành hai đi tới trước mặt bé con: “Thực xin lỗi ba
đến muộn, chúng ta về nhà thôi.”
Cô
bé nghe thấy giọng cha, càng thêm tủi thân, nước mắt như hạt đậu rơi xuống từng
dòng, giọng nói nhỏ bé bụ bẫm rất đáng thương: “Sao bây giờ ba mới đến? Mọi người
về hết rồi, con còn tưởng ba đã quên con rồi, hu hu hu.”
Trác
Thành vội xoay chuyển tình thế, anh duỗi tay bế bé con lên vỗ về, sau khi cảm
ơn cô giáo thì chuẩn bị bế bé trở về xe, dù sao cũng có thể dùng đồ ăn vặt dỗ
dành bạn nhỏ.
Bé
con đưa tay xoa xoa khuôn mặt, trước khi đi còn không quên chào tạm biệt cô
giáo, nước mắt lưng tròng vẫy vẫy tay nhỏ: “Tạm biệt cô giáo”.
“Ngôn
Ngôn thật ngoan, ngày mai gặp lại con nhé!” Cô giáo không nhịn được cười vẫy
tay với bé.
Trác
Ngôn nữ sĩ đã cư xử rất đúng mực trước mặt giáo viên ngay cả khi bé đang rơi nước
mắt, nhưng ra khỏi khuôn viên trường học thì không dễ nói chuyện như vậy đâu
nha.
Ba
đã hứa hôm nay sẽ đón bé nhưng lại đến muộn, sau khi lên xe ba vẫn yêu cầu bé
ngồi vào chỗ ngồi an toàn mà không ôm bé! Nỗi đau nhân đôi này sắp đánh gục cả
thể xác và tinh thần non nớt của bé con Trác Ng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.