Giang Ảnh không ngờ tới miệng quạ đen
của mình lại thật sự nói đúng.
Sáng sớm nay cô đã đến trường học thực
nghiệm ở phía Bắc thành phố để bàn công việc theo lịch trình mà cô đã hẹn
trước.
Như thường lệ trước khi đi, cô gọi điện
thoại cho người liên hệ của phía bên kia của trường học để xác nhận, nhưng luôn
có âm báo rằng máy bận.
Cô có chút hoài nghi nhưng cũng không
lưu tâm lắm.
Chỉ nghĩ là buổi sáng có thể công việc
trong trường khá bận, cô gửi một tin nhắn hẹn thời gian gặp mặt, sau đó đến
trường học thực nghiệm theo lịch trình.
Nhưng ai mà biết được, sau khi đến nơi
vẫn không liên lạc được với họ, bác bảo vệ trực ở cổng trường rất nghiêm túc và
có trách nhiệm, nghe cô nói mình là nhân viên văn phòng tới làm việc thì bảo cô
đăng kí thông tin trên sổ đăng kí khách tham quan.
Nhưng vì sự an toàn của học sinh, cô
không thể trực tiếp đi thẳng vào khuôn viên trường được, mà phải đợi đến sau
khi nhân viên trong khuôn viên trường đã hẹn cô đến phòng trực ban để xác nhận
thì cô mới được tiến vào khuôn viên và tòa văn phòng.
Giang Ảnh hoàn toàn thấu hiểu đối với
công việc của bác bảo vệ, sau khi đăng kí vào sổ đăng kí, cô chỉ có thể kiên
nhẫn đợi thầy giáo Triệu - người mà trước đó đã liên hệ với cô trả lời tin
nhắn, hoặc là trực tiếp đến phòng trực ban để đón cô.
Đợi đại khái khoảng nửa tiếng thì thầy
giáo Triệu vội vàng chạy tới, liên tục nói xin lỗi hết lần này đến lần khác.
Giang Ảnh xua xua tay nói không sao,
vốn dĩ cho rằng cuối cùng có thể bình thường bàn về dự án thì không ngờ khuôn
mặt thầy giáo Triệu hiện vẻ khó xử nói: “Thật xin lỗi Giang tổng, tôi có một
cuộc họp về công việc được tổ chức thường niên sắp bắt đầu ngay bây giờ, có thể
sẽ không có cách nào bàn việc với cô được.”
Giang Ảnh nghe xong lời này có chút bất
ngờ, nhíu mày nói: “Chúng ta chẳng phải đã hẹn trước rồi sao? Phía bên anh bây
giờ lại muốn mở cuộc họp lâm thời sao?”
Thầy giáo Triệu hiển nhiên có chút áy náy
trước câu hỏi của Giang Ảnh, khó xử một hồi lâu thì cuối cùng cũng ngập ngừng
nói với Giang Ảnh, thực ra là sau khi trao đổi với phía nhà trường, thì bọn họ
cho rằng việc thành lập các lớp học trực tuyến đồng bộ từ xa nhất định sẽ ảnh
hưởng đến quá trình giảng dạy của bọn họ, vì vậy hiện tại phía nhà trường đang
giữ thái độ tránh né đối với dự án này, người liên hệ là thầy giáo Triệu bị kẹp
giữa Giang Ảnh và phía nhà trường nên đành phải dùng biện pháp trì hoãn hết lần
này đến lần khác, thấy không thể trì hoãn nữa đành phải nói thật với Giang Ảnh.
Giang Ảnh sau khi nghe vậy thì cau mày:
“Nhưng dự án kia rõ ràng đã cùng nhau bàn xong từ trước và do Lục tổng của
chúng tôi đứng đầu, đồng thời còn có các ban ngành liên quan hỗ trợ và trợ cấp
không phải sao?”
“Bên anh hoàn toàn không cần lo lắng về
việc ảnh hưởng đến giảng dạy, có sự hỗ trợ kỹ thuật của Lớp học Khải Tư của
chúng tôi sẽ không mang lại bất kỳ sự bất tiện nào cho việc giáo dục của các
anh, mà ngược lại còn cung cấp nhiều công cụ giảng dạy nhanh chóng và tiện lợi
hơn.”
“Đúng đúng, chuyện này thì tôi hiểu,
lúc trước Lục tổng của các cô đã giải thích rõ rồi.” Thầy giáo Triệu gật đầu,
đang nói thì dừng lại.
“Nhưng đây là quyết định của nhà
trường, tôi chỉ có thể chịu trách nhiệm truyền đạt, ngoài ra cũng không còn
cách nào khác.”
Gặp tình huống này Giang Ảnh cũng không
tiện làm khó anh ta, cô đáp: “Vậy cụ thể là ai đã ra quyết định này, anh có thể
giới thiệu giúp tôi người phụ tách này không, tôi muốn bàn lại với người đó,
như vậy là được rồi chứ gì?”
Thầy giáo Triệu do dự: “Tôi có thể thay
mặt truyền đạt ý kiến của cô, nhưng có thể bàn bạc lại hay không thì tôi cũng
không có cách nào đảm bảo.”
Giang Ảnh thở dài, nhưng nhất thời
không còn cách nào khác nên chỉ có thể gật đầu.
Thầy giáo Triệu chào Giang Ảnh một
tiếng rồi quay người trở lại trường họ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.