Giang Ảnh không nghĩ rằng Trác Thành sẽ nói thẳng như vậy, bất ngờ nhìn anh, không nói gì.

Trác Thành không thúc giục cô, chỉ nắm tay của cô, gọi tên cô, “Giang Ảnh.”

Bộ dạng của anh khiến cho cô nhớ tới trước đây khi hai người bọn họ ở quán cháo, cô đứng dậy muốn đi, anh giữ chặt tay cô, cũng giống như bây giờ gọi tên của cô.

Cô nghe anh gọi cô như vậy, muốn từ chối nhưng như thế nào cũng không nói nên lời.

Sao lại dùng chiêu này vậy, cô phiền não nghĩ.

Đôi mắt dán lên anh một lát, Giang Ảnh quay đầu, ánh mắt nhìn đi chỗ khác không nói gì.

Không có cách nào từ chối, nhưng bảo cô nhận lời anh, cô cũng không làm được.

Người trưởng thành qua lại, muốn ở cùng một chỗ cùng không có gì lạ, dù sao không có nhiều thời gian, tinh thần và sức lực như vậy để bôn ba đi đi về về.

Ở cùng với nhau, giống như Trác Thành nói, sẽ có nhiều thời gian gặp nhau hơn một chút, dù công việc bận rộn, tan làm về nhà vẫn có thể nhìn thấy nhau.

Đối với những người đang yêu đương nồng nhiệt như họ mà nói, là chuyện không thể tốt hơn.

Chỉ là nếu như ở cùng một chỗ, vậy chuyện nam nữ trưởng thành cũng không có cách nào lảng tránh.

Giang Ảnh trong lòng hiểu rõ, vì vậy có chút do dự, kỳ thật trong lòng cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng bước tiếp theo để hai người thân mật hơn.

Hiển nhiên Trác Thành cũng hiểu rõ, thấy Giang Ảnh không nói lời nào, anh kéo tay Giang Ảnh kéo cô gần lại một chút, ghé miệng lại gần nhẹ hôn một cái lên mu bàn tay cô.

“Anh biết em đang lo lắng điều gì.”

“Anh sẽ tôn trọng ý kiến của em.”

“Từ tuần sau anh sẽ đi Trác Thị, không biết khi nào mới được rảnh rỗi. Anh không muốn không được gặp em, càng không muốn để em chạy tới chạy lui đến thăm anh, dù sao em làm việc cũng vất vả như vậy.” Trác Thành chậm rãi nói với Giang Ảnh, ngón tay vuốt ve đầu ngón tay Giang Ảnh, “Anh muốn em chuyển qua đó, chỉ vì anh muốn chúng ta sẽ có thể giống như bây giờ, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nhau, không có ý gì khác.”

Giang Ảnh nghe anh nói như vậy, trong lòng có chút buông lỏng, nhưng vẫn do dự.

Cô suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi anh, “Em vẫn chưa biết anh sống ở đâu.”

Thấ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play