Giang Ảnh chỉ cảm
thấy môi mình nóng lên.
Trác Thành vừa uống xong trà gừng nóng, nụ hôn của anh tràn ngập vị cay
nồng của trà gừng.
Vừa rồi lúc Giang Ảnh nấu sôi đã cho ít đường nâu vào, vị ngọt của đường
nâu cũng truyền tới theo nụ hôn.
“A...” Giang Ảnh theo bản năng hơi né tránh, cánh tay đụng phải cái
chén trong tay Trác Thành.
Trác Thành sáp tới gần, cắn nhẹ môi cô, sau đó đặt cái chén lên bàn
trà, rồi duỗi tay ra ôm Giang Ảnh vào lòng.
“Có phải có hơi cay không.” Trác Thành chống đỡ lấy trán của Giang Ảnh,
mơ hồ hỏi.
Mặt của cả hai rất gần nhau, hơi thở ấm áp ngọt ngào lướt qua mặt Giang
Ảnh, cô cảm thấy mặt và đầu nóng đến mức sắp bị thiêu cháy rồi.
Trác Thành hết lần này tới lần khác cứ hỏi cô, thấy cô choáng váng
không trả lời, anh lại hỏi lại một lần, môi anh lại gần như áp vào môi cô.
Cô không thể nhịn được nữa thấp giọng ừ một tiếng, coi như là trả lời rồi.
Hơi thở nóng bỏng bao quanh cô, cổ tay Trác Thành vòng qua eo cô. Cô
hơi ngả người ra sau như muốn trốn tránh, cố gắng kéo giãn khoảng cách giữa hai
người ra một chút.
Động tác này khiến cô không thể tránh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.