Di động hiển thị màn hình trò chuyện
kết thúc, Giang Ảnh đặt điện thoại ở bên gối, cánh tay vô lực buông thõng bên
giường một lúc, lại chậm rì rì chui vào trong chăn.
Giọng nói của anh vẫn trầm thấp động
lòng người như cũ, mang theo âm thanh ban đêm của một thành phố khác vang lên
qua điện thoại, khiến trong lòng cô có cảm giác khó chịu nói không nên lời.
Nếu trước khi tới Tư bản Ngôn Sơn nghe
thấy anh nói với cô như vậy, chắc cô sẽ rất vui sướng, nhưng hiện tại, trong
lòng chỉ cảm thấy chua xót, một chút đau khổ, lan tràn đến đầu lưỡi cô.
Cô nhấp miệng, miệng đắt ngắt, có thể
là hai ngày nay không ăn uống ra hồn, chỉ là uống nước uống thuốc.
Ngày đó sau khi rời khỏi Tư bản Ngôn
Sơn, cô đi bên đường một lúc lâu, lúc cảm thấy mệt mỏi, lạnh lẽo mới ý thức
được chính mình đã bước đi không mục đích, đi ra một đoạn đường dài, hắt hơi
mấy cái, mới nhớ tới lấy điện thoại ra bắt xe.
Đứng ở ven đường đợi trong chốc lát,
sau khi ngồi vào trong xe Giang Ảnh mới nhận thấy cả người đông lạnh giống như
cục đá, đến công ty vào phòng rót một ly nước ấm, ngồi một lúc cảm thấy choáng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.