- Mẹ... mẹ không cần phải lo... Con ở đây rất tốt... Giang Khương đối xử với chúng con rất tốt...
- Vâng.. Giờ hàng ngày con chủ yếu là tu luyện, thỉnh thoảng thì chơi với Tiểu Bảo... Tiến bộ rất nhanh ạ...
Tuyên Tử Nguyệt hơi thẹn thùng nói:
- Giang Khương lén đưa cho con không ít Đan dược thượng phẩm, có mấy đan dược này, không bao lâu nữa con có thể tiến lên Địa giai cấp 1 rồi... Đợi đến khi con về, con sẽ mang cho mẹ với ba một chai, giờ anh ấy luyện mấy thứ này không khó, mẹ cứ yên tâm!
- Anh ấy?... Giờ anh ấy bận lắm. Hai ngày trước mới từ nước ngoài về, hình như còn tự tay giết một Bá tước Huyết tộc...
- Hình như hai ngày nay anh ấy đã chuẩn bị bắt đầu luyện chế Đan dược siêu phẩm...
- Vâng vâng... Con biết... Mẹ, mẹ cứ yên tâm, con biết... A, hình như anh ấy về rồi... Cứ vậy đã mẹ nhé...
Tuyên Tử Nguyệt tiện tay cúp điện thoại, đi ra ngoài phòng khách thì thấy Giang Khương đang ôm Tiểu Bảo xoay vòng trong phòng khách.
- Sao hôm nay đã về rồi?
- Hôm nay hơi mệt chút nên về sớm...
Giang Khương mỉm cười buông Tiểu Bảo trong tay xuống, sau đó đứng lên nói:
- Ăn tối chưa? Nếu chưa, chúng ta đi ăn cơm...
- Được, được...
Nghe Giang Khương nói vậy Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu đều rất vui vẻ. Đã lâu rồi họ chưa cùng ăn chung với Giang Khương.
Ba người dẫn Tiểu Bảo đi đến nhà ăn, trên đường rất nhiều người chào hỏi họ. Tin lần này Giang Khương đi nước ngoài mặc dù không thể cướp lại được nắp Tề Thế Đỉnh, nhưng lại giết được Bá tước Fini người ban đầu lẻn vào Trung Quốc cướp đi nắp Tề Thế Đỉnh đã lặng lẽ lan đi khắp viện.
Mọi người đều biết, Bá tước Huyết tộc tương đương với Thiên vị. Nhưng thâm niên của Bá tước Huyết tộc còn nhiều hơn cao thủ Thiên vị rất nhiều. Có thể giết chết Bá tước Huyết tộc có thâm niên ở nước ngoài trở về, đây là chiến tích mấy chục năm nay không xuất hiện trong viện.
Tuy không ít người cảm thấy khó tin nhưng họ cũng không dám bất kính với Giang Khương.
- Nghe nói lần này Giang Khương đã thật sự giết được một Bá tước Huyết tộc?
- Đúng... Tôi nghe được tin chính xác, là Bá tước Huyết tộc có thâm niên... Chính là kẻ lần trước đã cướp nắp Tề Thế Đỉnh đi. Hắn còn đem cả thi thể Bá tước Huyết tộc về, nghe nói là làm quà cho sư phụ La Thiên Minh, hơn nữa ít nhất còn nhận được 1000 điểm thưởng của Viện...
- Thật không đấy?
- Đương nhiên là thật... Người anh em tham chiến của ngoại viện chính miệng nói. Cái quan tài băng là do anh ấy khiêng vào phòng thí nghiệm của Lão tiên sinh La Thiên Minh mà.... Chắc chắn không sai đâu!
- Wao... Vậy thì thật lợi hại...
Mọi người nhìn Giang Khương. Trong mắt cũng thêm mấy phần kính sợ. Một người có thể giết chết Bá tước Huyết tộc có thâm niên, chưa tới 30 tuổi đã là chủ Tề Thế Đỉnh, đây chính là đối tượng mà chắc chắn 100% mọi người đều phải ngước nhìn.
- Anh Liêu... Tin tức của anh nhanh nhạy nhất, anh thấy chuyện này là thật sao?
Một y sĩ trẻ tuổi nhìn Liêu Dương, nhỏ giọng hỏi.
Liêu Dương khẽ hừ một tiếng, nói:
- Chuyện này không phải giả đâu, Giang Khương này thật sự rất lợi hại!
Liêu Dương nhớ lại những chuyện về Giang Khương nghe được từ ông nội mình, trong mắt cũng không kìm được lóe lên tia bội phục. Nghĩ lại hai năm trước, Giang Khương được coi là phá cách nhập viện chẳng qua cũng chỉ giống như gã, cũng là một y sĩ thực tập nhỏ bé.
Còn bây giờ, mặc dù gã đã lên cấp y sĩ, nhưng so với Giang Khương là Y sĩ nhất phẩm, chủ Tề Thế Đỉnh mà nói, hoàn toàn không thể nào so được chứ đừng nói gì đến chuyện Giang Khương có thể giết chết được một Bá tước Huyết tộc trong đêm tối. Phương diện này có lẽ cả đời gã cũng không thể nào đuổi kịp.
Giang Khương ôm Tiểu Bảo dẫn theo hai người đẹp bước vào nhà ăn. Cách đó không xa có một đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Khương, trong mắt toát ra vẻ oán độc. Cho tới khi mấy người tiến vào trong nhà ăn, y mới hừ lạnh một tiếng.
- Hồ Minh Vũ, mày đừng có không phục... Giang Khương thực sự rất giỏi...
Lý Mạnh ngồi cạnh nghe thấy tiếng hừ lạnh liền cười nhạt nói:
- Không nói đến vị trí chủ Tề Thế Đỉnh của hắn, chỉ riêng chuyện hắn có thể giết chết Bá tước Fini trong đêm tối, trong vòng mười năm mày cũng không làm nỗi chuyện này!
- Hừ... Mười năm, quả thật... trong vòng mười năm tao không làm được, nhưng Giang Khương... Mày nghĩ hắn có thể rạng rỡ được bao lâu? Hơn nữa hôm nay hắn cũng đã luyện đan thất bại.
Hồ Minh Vũ cười lạnh nói:
- Cây cao đón gió dễ đổ... Lý Mạnh mày chẳng lẽ không hiểu?
- Dĩ nhiên tao hiểu...
Lý Mạnh khẽ cười một tiếng, nói: "
- Nhưng cơn gió này phải thật lớn mới được... Ít nhất cho đến giờ tao vẫn chưa thấy có cơn gió lớn nào đủ để thổi ngã được hắn...
- Được... vậy mày cứ chờ mà xem... Tuy thằng nhóc này có thực lực không tệ, nhưng người có thể thắng được hắn, hơn nữa muốn giết chết hắn cũng không ít đâu...
Hồ Minh Vũ lạnh giọng nói.
Lý Mạnh khẽ cười nhún vai một cái, lãnh đạm nói:
- Câu này có lý... có điều... mày hiểu rõ quy tắc của Thiên Y viện mà, phạm ta thì chết... haha...
Hồ Minh Vũ nhìn Lý Mạnh xoay người rời đi trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, sau đó cũng xoay người rời đi.
La lão y sư La Thiên Minh trong phòng làm việc của Từ Khải Liễu lúc này cũng nhận được tin tức.
- Lão La, đi về nghỉ ngơi trước đi... Bây giờ chỉ hy vọng Giang Khương có thể mau sớm tìm được phương pháp giải quyết, chúng ta tạm thời không thể giúp được gì nữa...
Từ Khải Liễu thở dài, nhìn La Thiên Minh nói.
- Được rồi... Vậy tôi về trước đây... Tôi tin Giang Khương có thể tìm được cách giải quyết!
La lão y sư La Thiên Minh cười khổ một tiếng, sau đó đứng lên nói:
- Món quà Giang Khương mang từ nước ngoài tặng tôi tôi rất thích, tôi phải đi dày vò cái này đã!
- À... Là thi thể Bá tước Huyết tộc có thâm niên kia đó hả?
Nghe La lão y sư La Thiên Minh nhắc tới chuyện này, mắt Thiên y sư Từ Khải Liễu sáng lên, nói:
- Đây là hàng tốt đó. Viện ta mấy chục năm nay không tìm được những thứ thế này để thí nghiệm. Lão La xem dùng thế nào cho tốt nhé!
- Dĩ nhiên... Tôi đang tiến hành phân giải bước đầu, đem một phần thi thể chia cho bên Phòng nghiên cứu sinh vật. Lê Quốc Dân của Phòng nghiên cứu sinh vật còn vì chuyện này mà làm ầm với tôi một trận, nói chia ít quá. Đây là quà đệ tử của tôi tặng cho tôi, tôi chia cho anh ta một ít là nể mặt anh ta lắm rồi. Lão già này đúng là không biết đủ!
Nói tới đây, trên mặt La lão y sư La Thiên Minh hào quang lấp lánh. Vật liệu thí nghiệm như vậy không phải ai cũng có được.
- Được rồi được rồi... Đi đi đi đi...Vật liệu tổ chức Huyết tộc cao cấp rất hiếm có! Hy vọng mau chóng lấy được thành quả hiếm thấy!
- Không thành vấn đề...
Thi thể Huyết tộc cao cấp nghị viên Nghị viện trưởng lão rơi vào tay người khác, đây là sỉ nhục cực lớn đối với Huyết tộc. Cho nên, Nghị viện trưởng lão đã bắt đầu bàn bạc chuyện trả thù.
Chủ tịch nghị viện đại nhân tóc trắng bạc nhìn tập tài liệu trong tay, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng. Sau khi đọc xong tư liệu về tên thanh niên “Giang Khương”, lão phát hiện muốn tìm được cơ hội đối phương xuất hiện ngoài lãnh thổ Trung Quốc tỷ lệ thực sự quá nhỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT