Lúc Giang Khương ngồi dậy đã là một tiếng sau, có điều lúc này trên mặt đã không còn vẻ hồn phi phách tán như ban đầu nữa.   

- Vu lão, để ông phải lo lắng rồi...   

Nhìn Luyện đan sư già đang ân cần nhìn mình phía đối diện, Giang Khương mỉm cười. Giống như người mới hồn phi phách tán ban nãy không phải hắn vậy.   

- Y sĩ Giang Khương... Ban nãy cậu...   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh thấy giờ Giang Khương có vẻ không sao, không khỏi có chút kinh ngạc.   

Giang Khương cười một tiếng, nói:   

- Không có gì, ban nãy chẳng qua quá... quá mệt thôi...   

- Vậy lò Thanh Vân Đan ban nãy...   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh không cảm thấy bất ngờ trước lời giải thích của Giang Khương, có điều ông vẫn hỏi nghi vấn trong lòng.   

- Gặp phải một phiền phức, một phiền phức rất lớn...   

Giang Khương không có ý định giấu giếm vị Luyện đan sư già kinh nghiệm phong phú này.   

- Phiền phức? phiền phức gì?   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh thấy Giang Khương không có ý định giấu giếm thoáng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói:   

- Vấn đề gì? Gặp phải vấn đề gì không thể giải quyết sao? Cậu có thể nói ra, tôi giúp cậu nghiên cứu kỹ một chút...   

- Trong quá trình luyện đan sẽ đụng phải đủ các vấn đề. Nhưng chúng ta không thể nóng vội, chỉ cần từng bước từng bước nghĩ cách thì cuối cùng sẽ tìm được câu trả lời, giải quyết được phiền phức này...   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh tỉ mỉ dẫn dắt Giang Khương với tư cách một người già nhiều kinh nghiệm:   

- Tôi làm công việc này mấy chục năm, cũng đụng phải vô số vấn đề, có điều cuối cùng đều giải quyết được hết, cho nên mới có tôi ngày hôm nay!   

Giang Khương nhẹ nhàng cười khổ một cái, sau đó nói:   

- Vu lão, lần này gặp phải phiền toái thật sự rất lớn, không dễ dàng giải quyết như vậy!   

- Không sao... cậu nói thử đi. Có thể trong mắt cậu vấn đề này hết sức khó khăn, nhưng đối với mấy ông già như chúng tôi mà nói, có lẽ đã gặp phải vấn đề tương tự, có thể giúp được cậu!   

Ông cụ Vu Phượng Minh tương đối tự tin. Ông cũng đã từng dạy không ít Luyện đan sư trẻ tuổi. Vơi những vấn đề mà những luyện đan sư này gặp phải, ông có thể giải đáp dễ như trở bàn tay, khiến các Luyện đan sư trẻ kia ai nấy đều vui mừng hài lòng.   

Chẳng qua đáng tiếc. Lần này vấn đề hắn đụng phải không đơn giản như vậy.   

- Vấn đề nằm ở Tề Thế Đỉnh...   

Giang Khương nhẹ nhàng thở ra một hơi, lắc đầu cười khổ nói:   

- Nắp Tề Thế Đỉnh... Tuy đã làm lại một cái gần như tương tự nhưng dù sao cũng không phải nguyên trạng.   

Nghe vậy, Luyện đan sư già Vu Phượng Minh sắc mặt trắng nhợt. Nếu vấn đề nằm ở Tề Thế Đỉnh, vậy thì ông không có cách gì để giải quyết. Dù sao mọi người đều biết, mặc dù Giang Khương phối hợp với ban Ngũ Kim luyện chế ra được nắp đỉnh đồng bộ, nhưng nắp đỉnh này Giang Khương đã nói từ trước, hiệu quả sẽ kém hơn so với nắp đỉnh nguyên trạng   

- Cái nắp kia đã bị Huyết tộc mang đi.   

Chỉ e là đang ở lâu đài Racine... Căn bản không thể tìm lại được nắp đỉnh nguyên trạng...   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh là một người có thâm niên ở Thiên Y viện, ông đã từng cùng với các đồng liêu phân tích nắp Tề Thế Đỉnh. Lúc này Luyện đan sư già Vu Phượng Minh cũng lắc đầu không biết làm sao, nhìn về phía Giang Khương, cười khổ nói: "   

- Xem ra chúng ta chỉ có thể nghĩ cách khác!   

Luyện đan sư già Vu Phượng Minh đứng dậy, đi đến trước Tề Thế Đỉnh, đưa tay vuốt ve nắp đỉnh, chậm rãi nói:   

- Nắp đỉnh này thiếu sót, khiến cho một phương diện nào đó có vấn đề? Chúng ta có thể thử lần nữa...   

- Thử lần nữa... Đúng vậy, thử lần nữa...   

Giang Khương nhẹ nhàng gật đầu một cái, tuy nói trước mắt không có biện pháp nào khác, nhưng thử nghĩ cách, nói không chừng có thể sẽ nghĩ ra được những cách giải quyết khác.   

- Hỏa lực không thể thôi hóa đến mức tốt nhất... cho nên dược liệu của Ngọc Phong Thảo không cách nào dung nhập vào trong cả đan dược...   

Giang Khương chậm rãi nói:   

- Còn linh khí của nắp Tề Thế Đỉnh và thân Tề Thế Đỉnh không thể hoàn toàn phù ợp, cho nên hỏa lực bị ảnh hưởng!   

- Hỏa lực không thể thôi hóa đến mức tốt nhất?   

Sắc mặt của Luyện đan sư già Vu Phượng Minh hơi biến đổi, sau đó nhìn về phía Giang Khương, cau mày trầm giọng nói:   

- Vậy cậu thử khống chế thêm hỏa lực... Nói không chừng thử thêm vài lần có thể thôi hóa đến mức tốt nhất. Dẫu sao khống chế hỏa lực và hỏa hầu đôi lúc cần rèn luyện và quen tay..   

Giang Khương cười khổ cười, lắc đầu nói:   

- Vô ích thôi, tôi đã khống chế hỏa lực đến trạng thái gần như cực hạn rồi. Đây cũng là nguyên nhân tỷ lệ luyện thành công Đan dược thượng phẩm của tôi trên 90%...   

Nghe vậy, sau khi Luyện đan sư già Vu Phượng Minh hơi sững sờ một lúc, nhìn Giang Khương thật sâu một cái thì chậm rãi gật đầu. Là một luyện đan sư cao cấp, ông tốn mấy chục năm mới lên tới cấp bậc này, hơn nữa tỷ lệ luyện thành công Đan dược thượng phẩm cũng miễn cưỡng duy trì ở con số 80%.   

Dĩ nhiên ông biết rõ, khống chế được hỏa lực có tầm quan trọng như thế nào. Giống như lời Giang Khương nói, tỷ lệ luyện thành công Đan dược thượng phẩm trên 90% thì trình độ khống chế hỏa lưc kinh khủng nhường nào.   

Cho nên, lúc này Luyện đan sư già Vu Phượng Minh, cũng chẳng biết nói gì. Nếu như vậy thì lần này thực sự phiền phức rồi. Không có Tề Thế Đỉnh cho nên trước nay các Luyện đan sư khác không dám luyện chế đan dược như Thanh Vân Đan. Bây giờ Tề Thế Đỉnh có hiệu quả không tốt, cho dù là ai thì cũng chẳng có kinh nghiệm ứng phó chuyện này.   

- Được rồi... Y sĩ Giang Khương, tạm thời ngừng lại đã. Chúng ta đi bàn bạc với các đồng nghiệp về vấn đề này xem thử có cách gì khác không. Bản thân cậu cũng suy nghĩ thử, nếu chuyện này không giải quyết được, vậy thì Đan dược siêu phẩm..   

Vu Phượng Minh không nói hết câu đã nhẹ nhàng thở dài nhìn Giang Khương, khuyên nhủ:   

- Có điều, cậu cũng đừng sốt ruột. Với năng lực và tư chất của cậu, cho dù không có Tề Thế Đỉnh giúp đỡ thì cậu cũng chắc chắn là kỳ tài luyện đan hạng nhất hạng nhì trong mấy trăm năm nay... Cho dù không luyện chế được những thứ này, nhưng những Đan dược siêu phẩm khác sau này cậu vẫn có thể luyện chế. Hơn nữa sau này chúng ta nhất định có thể nghĩ cách lấy nắp Tề Thế Đỉnh trở về!   

- Cảm ơn Vu lão đã khích lệ...   

Giang Khương tiễn Vu Phượng Minh đi rồi khẽ thở dài, đưa tay vuốt ve nắp Tề Thế Đỉnh, chậm rãi đi vào phòng luyện đan.   

Đào Cường luôn đứng giữ ngoài cửa lúc này nhìn vẻ mặt Luyện đan sư già Vu Phượng Minh đã sớm nhận ra chắc chắn đan dược này chưa thành công. Anh ta lập tức bước tới trước nói:   

- Y sĩ Giang Khương, ngài không cần phải gấp gáp, Đan dược siêu phẩm không thể dễ dàng thành công như vậy. ngài thử vài lần chắc chắn sẽ được!   

- Ừ... Cám ơn, tôi nghĩ chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu!   

Giang Khương mỉm cười gật đầu nhìn đồng hồ rồi đi về phía nhà mình. Với tình hình hiện tại chỉ có thể chờ ngày mai đi hỏi Viện trưởng xem rốt cuộc có hy vọng tìm lại được nắp đỉnh không.   

Nếu không thể tìm lại thì lần này phiền phức lớn rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play