Chỉ còn vài ngày nữa là đến tết, ba ngày cũng trôi qua trong chốc lát. Rất nhanh, ngày họp Hội đồng viện đã đến.
Chu y sư thoạt nhìn có vẻ lãnh đạm đi về phía Văn phòng Hội đồng viện, Ngô y sư lúc này cũng đi bên cạnh, hai người vừa đi vừa mỉm cười trò chuyện.
- Nghe nói hôm qua bọn Giang Khương đã lấy được chứng cớ Dương Lợi Dân và Hồ Hâm Nguyên có tham gia vào chuyện kia, chính thức kết thúc vụ án này rồi?
Chu y sư hai tay chắp sau lưng chậm rãi bước đi, đột nhiên giống như dửng dưng hỏi.
Nghe Chu y sư nói đến chuyện này, sắc mặt Ngô y sư hơi buồn bã, trầm giọng nói:
- Đúng vậy... Tôi đã xác nhận, quả thật là như thế: Hơn nữa bên Chu Thế Dương cũng đã khai báo hết toàn bộ chuyện Long Sơn năm đó và chuyện lần này rồi...
Thấy Ngô y sư xác nhận, sắc mặt Chu y sư hơi thay đổi. Lão vốn tưởng rằng trong ba ngày này Giang Khương không thể nào chấm dứt được chuyện này, nhưng không ngờ trong mấy ngày này Giang Khương đã giải quyết được hết. Hơn nữa, ngay cả Chu Thế Dương cũng đã khai báo tất cả mọi chuyện. Những chuyện này mà bày ra trước mặt mấy người Viện trưởng quả thật lại là một chiến công rực rỡ nữa.
Là Chủ tịch Hội đồng xử lý nguy cơ năm ngày, không những xoay chuyển được tình thế của viện, hơn nữa còn xử lý mọi việc từ trên xuống dưới hoàn hảo như vậy, cho dù có đặt chuyện này ở đâu thì cũng là một lý lịch đẹp lấp lánh.
Đối mặt với chuyện như vậy, Chu y sư cũng chỉ có thể thầm hừ một tiếng. Mặc dù trong lòng lão rất không cam tâm nhưng cũng không còn cách nào khác. Lão chỉ thầm hối hận, sao ban đầu không cứng rắn không để Giang Khương ngồi lên vị trí Chủ tịch này. Nếu lão biết có ngày hôm nay, cho dù có đánh chết lão thì lão cũng không để Giang Khương ngồi lên ghế chủ tịch này.
Đây chính là sự khác biệt một trời một vực giữa Chủ tịch và Phó chủ tịch.
Cho dù tức giận thế nào, hối hận thế nào thì vẫn cần phải đi họp...
Khi Chu y sư và Ngô y sư đến phòng họp nhỏ, lúc này bên trong đã có không ít người ngồi sẵn. Tuy là cuộc họp của Hội đồng viện, có điều lần này cũng được coi là cuộc họp mở rộng. Vì trừ Ủy viên Hội đồng viện thì còn có tất cả các thành viên Hội đồng xử lý nguy cơ.
Ngỗ ngồi lần này vẫn tương đối phân chia rõ, các thành viên trong Hội đồng viện ngồi vòng trong, những thành viên còn lại của Hội đồng xử lý nguy cơ ngồi ở vòng ngoài.
Có điều, sau khi Chu y sư bước vào, thấy Giang Khương vẫn ngồi ở vị trí của lần họp trước thì mắt không kìm được giật giật. Nhưng sau khi mắt lão giật giật vài cái thì lão chỉ hít thật sâu một hơi, không nói tiếng nào, chỉ im lặng cùng Ngô y sư ngồi xuống một bên.
Theo quy định, trước khi Hội đồng xử lý nguy cơ giải tán, Giang Khương vẫn được coi là Chủ tịch hội đồng, là người đứng đầu Thiên Y viện hiện nay. Cho dù lát nữa không phải, nhưng giờ hắn vẫn có quyền lực, cũng nên ngồi ở vị trí đó.
Cho nên, Chu y sư cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm, sau đó im lặng ngồi ở vị trí của mình. Có điều trong lòng lão đang có vô số thanh kiếm nhỏ đang nhắm thẳng phía Giang Khương...
Sau khi nhóm Từ Khải Liễu đến, cuối cùng cuộc họp mở rộng của Hội đồng viện chính thức bắt đầu.
- Thời gian này đã cực khổ cho mọi người... Cũng cảm ơn Hội đồng xử lý nguy cơ những ngày qua đã vất vả... Nhân đây tôi đại diện các Ủy viên thường vụ Hội đồng viện bày tỏ lòng cảm ơn đến các vị. Nhờ sự cố gắng của các vị, cuối cùng đã loại bỏ những nguy cơ vô hình mà lần này Thiên Y viện ta gặp phải.
Sau ba ngày nghỉ ngơi, lúc này trạng thái tinh thần của Từ Khải Liễu rõ ràng đã tốt hơn hôm trở về rất nhiều, đã khôi phục được uy nghiêm hiển hách của Viện trưởng ngày xưa.
- Được rồi, giờ mời Chủ tịch Giang Khương báo cáo và tổng kết tình hình toàn viện trong khoảng thời gian này!
Sau khi dứt lời, Từ Khải Liễu mỉm cười gật đầu với Giang Khương đang ngồi bên cạnh.
Giang Khương cười một tiếng, sau đó liền nói:
- Vâng, đầu tiên tôi rất vui vì đã được thấy Viện trưởng Từ, Trưởng ban Lưu và Trưởng ban Liêu chính thức thuận lợi trở về Hội đồng viện. Tôi xin báo cáo với ba vị về công việc của Hội đồng xử lý nguy cơ của tôi trong thời gian này!
- Hội đồng xử lý nguy cơ chúng tôi...
- Qua mấy ngày cố gắng... Dưới sự góp sức của mọi người, cuối cùng chúng tôi...
- Giờ, về tình hình sự kiện phản bội viện lần này, trên cơ bản chúng tôi đã chỉnh lý xong... Những tài liệu liên quan cũng đã được đưa đến trước mặt mọi người, mời mọi người hãy xem kỹ...
La lão y sư La Thiên Minh ngồi một bên thấy Giang Khương ngồi ở vị trí chủ trì phía trước, nói năng lưu loát trôi chảy vô cùng thì nụ cười càng sáng lạn, ngay cả hai chiếc răng to trắng kia cũng lộ ra ngoài:
- Đây mới là người sinh ra để làm lãnh đạo...
Y sư Chu Hạo Bình ngồi bên nghe Giang Khương nói, trong lòng cực kỳ buồn rầu. Đột nhiên lão nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ quen thuộc thì không kìm được quay đầu nhìn sang. Lão thấy La lão y sư La Thiên Minh cười đến mức hai mắt suýt chút nữa biến thành đường chỉ thì cuối cùng không nhịn được khẽ hừ một tiếng.
- Tốt lắm... Cảm ơn sự cố gắng của Chủ tịch Giang Khương và các vị... Mặc dù những ngày qua chúng tôi không nhúng tay vào tất cả các công việc của viện, nhưng sự cố gắng và hiệu quả của các vị chúng tôi đều thấy rõ. Hơn nữa tài liệu của vụ án phản bội viện lần này mà Chủ tịch Giang đã chỉnh lý, tôi cùng Trưởng ban Lưu, Trưởng ban Liêu đã nghiêm túc xem rồi. Lần này, chúng tôi tương đối hài lòng, và cũng rất tán đồng sự cố gắng của các vị...
- Chúng tôi cũng sẽ dựa vào kết quả mà Hội đồng xử lý nguy cơ đã điều tra để tiến hành xử lý...
Từ Khải Liễu quay đầu nhìn Lưu Mộc Dương bên cạnh, nói:
- Trưởng ban Lưu, tiếp theo những tư liệu này, mong Trưởng ban Lưu dẫn dắt ban Giám sát tiến hành khảo hạch cuối cùng.
- Được, không thành vấn đề.
Lưu Mộc Dương gật đầu một cái nói.
Từ Khải Liễu thấy Lưu Mộc Dương gật đầu thì nhìn về phía Giang Khương bên cạnh, cười nói:
- Được rồi, Chủ tịch Giang Khương... Sự kiện lần này, không biết có còn bổ sung gì nữa không?
Giang Khương gật đầu cười, cũng biết trọng trách này cũng đến lúc nên đặt xuống. Hắn nhẹ nhàng hít một hơi, sau đó nhìn về phía mọi người nói:
- Cảm ơn Viện trưởng Từ đã khen ngợi công tác của Hội đồng xử lý nguy cơ mấy ngày qua. Viện trưởng cùng Trưởng ban Lưu, Trưởng ban Liêu cũng đã bình an trở về..., tôi nghĩ công việc của Hội đồng xử lý nguy cơ chúng tôi giờ cũng nên chấm dứt rồi.
Nói tới đây, Giang Khương nhìn La lão y sư La Thiên Minh, sau đó lại nhìn Chu y sư, rồi chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía mọi người cười nói:
- Giờ tôi đại diện Hội đồng xử lý nguy cơ chuyển giao mọi công việc lại cho Hội đồng viện, đồng thời tuyên bố Hội đồng xử lý nguy cơ chính thức giải tán...
- Nhân đây, tôi xin bày tỏ lòng cảm ơn sự cố gắng và ủng hộ của sư phụ tôi, còn cả y sư Chu Hạo Bình cùng những thành viên Hội đồng xử lý nguy cơ dành cho tôi trong mấy ngày qua. Cảm ơn mọi người!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT