Hứa Kinh Hoa cuối cùng cũng về tới nhà.
Mãi đến buổi tối trước khi đi ngủ, nàng mới đột nhiên ý thức được, Thái tử điện hạ hôm nay ở trên xe nói những thứ kia, có phải là hơi lỗ mãng rồi không? Cái gì sợ nàng quên ta, cái gì biết nàng lo lắng cho ta, trong lòng sẽ thỏa mãn, đây là lời nên nói với nàng sao?
Không không không, phải nói, đây không thể là lời hắn nói!
Hứa Kinh Hoa ôm chăn trở mình.
Nàng ngủ trong phòng chưa bao giờ để đèn, cho nên lúc này cho dù mở to mắt cũng chỉ nhìn thấy một mảnh tối đen. Hứa phủ trong thành an tĩnh hơn núi Bắc Mang nhiều, không có tiếng gió thu thổi qua rừng cây gây ra những âm thanh xào xạc, cũng không có tiếng kêu to khiếp người của cú đêm, nhưng càng tối tăm yên tĩnh như vậy, càng dễ làm một chút tâm sự nhỏ xuất hiện nhiều hơn.
Là Lưu Diễm thay đổi sao? Hôm nay nhìn hắn quả thật không giống với trước kia, giống như đột nhiên có thêm chút góc cạnh... Không đúng, không phải đột nhiên nhiều hơn, mà là đột nhiên hắn làm lộ ra một ít góc cạnh trước kia che giấu.
Trong nụ cười không chê vào đâu được lại có thêm chút mỉa mai, lúc bất mãn cũng không dừng lại ở giới hạn nữa mà là nói thẳng ra, Hứa Kinh Hoa không quen việc này lắm, lại cảm thấy... Hình như hắn trưởng thành hơn trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play