*Gốc: Sĩ biệt tam nhật: (kẻ sĩ ba ngày không gặp đã phải nhìn bằng con mắt khác) Người sau dùng câu này để khen ngợi người xa cách lâu không gặp có tiến bộ rõ rệt

 

Hứa Kinh Hoa trở lại phòng mình, lập tức sai người đi tìm Thanh Mai.

Thanh Mai vốn tưởng rằng tối hôm qua quận chúa không tìm nàng thì việc này liền qua đi, không nghĩ tới quận chúa ngược lại đã bình tĩnh.

Nàng buông việc trong tay xuống, chỉnh đốn y phục, bước nhanh vào nội viện. Lúc đến phòng Hứa Kinh Hoa, vị chủ tử này vừa lau mồ hôi trên người, chỉ mặc áo ngắn lộ tay cùng quần mỏng, lộ ra hai cánh tay nhỏ, khoanh chân ngồi trên chiếu, trước mặt bày nửa quả dưa hấu bị đập vỡ, trong tay cầm một cái thìa lớn, có vẻ như đang chuẩn bị múc ăn.

“Tỷ tỷ đến rồi, mau tới đây ăn dưa!” Hứa Kinh Hoa vừa thấy Thanh Mai liền vẫy tay, để cho nàng đến ngồi bên cạnh mình.

Thanh Mai cười đi qua, cởi giày, quỳ xuống trên chiếu: "Lát nữa sẽ ăn cơm trưa, ăn nhiều dưa trướng bụng, quận chúa ăn ít thôi.”

"Ta không ăn nhiều đâu, đây là phần cho các tỷ."

Thúy Nga đưa mấy cái chén lưu ly tới, Hứa Kinh Hoa dùng thìa múc một chén dưa hấu, đẩy đến trước mặt Thanh Mai: "Như vậy so với cắt ra ăn ngon hơn.”

Nàng vừa nói, vừa đem nửa quả dưa hấu đều múc ra, chia ra mấy cái chén, giữ lại một chén cho mình, số còn lại vừa vặn đủ chia cho tỳ nữ trong phòng.

Thúy Nga đưa một cái tăm tre cho Thanh Mai, sau đó đi bưng bát đi ra gian ngoài cùng tỳ nữ khác.

"Hôm qua nô tỳ tự chủ trương mời Tề Vương điện hạ tới, còn chưa thỉnh tội quận chúa..."

Hứa Kinh Hoa vừa nhét một miếng dưa hấu lớn vào miệng, nghe Thanh Mai nói như vậy, vội vàng khoát tay áo, nhanh chóng nuốt dưa hấu xuống, trả lời: "Thỉnh tội cái gì chứ, ta biết tỷ tỷ cũng khó xử...”

Thanh Mai không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy, vị chủ tử này trong lòng luôn nghĩ cái gì nói cái đó, không giống như những người lớn lên trong nhà quyền quý khác, trong lời nói luôn có ẩn ý. Hôm qua, nàng rõ ràng không vui, sao hôm nay lại?

Hứa Kinh Hoa cầm khăn lụa lau nước ở khóe miệng, nói tiếp: "Hiện tại ta ngẫm lại, liền cảm thấy tính tình này của mình thật đúng như lời cha ta nói, chính là tính chó, lại dám cãi nhau cùng Thái tử điện hạ, nếu cha ta còn ở đây, nhất định sẽ nhảy dựng lên đánh ta một trận.”

"Quận chúa thẳng tính, coi Thái tử điện hạ như người của mình, vậy nên mới xử xự như thế.” Chủ tử đã nói như vậy, làm nô tỳ còn phải bổ sung thêm vào: "Huống hồ một nhà huynh đệ tỷ muội, nào có ai không cãi nhau vài câu? Hôm qua nô tỳ nhất thời hoảng hốt, cũng không phải bởi vì quận chúa, mà thật ra là bị điện hạ dọa sợ -- nô tỳ ở bên cạnh nương nương nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng thấy điện hạ cáu kỉnh như thế.”

"Vậy sao? Ta còn tưởng rằng tỷ tỷ sợ ta động thủ đánh hắn, mới vội vàng đi mời thúc phụ đến.”

Thanh Mai nịnh nọt cười cười: "Cái này nô tỳ quả thực không nghĩ tới.”

Hứa Kinh Hoa lại nhét một miếng dưa hấu lớn vào miệng, ăn xong mới thở dài thỏa mãn, trấn an Thanh Mai: "Tỷ tỷ yên tâm, ta nói đùa đấy, có cho ta ăn mật gấu, ta cũng không dám đánh Thái tử điện hạ đâu. Thái tử điện hạ cũng không phải đến làm lớn chuyện, chỉ là tới cùng ta xin lỗi thôi.”

Thanh Mai nói: "Là nô tỳ tự mình ầm ĩ.”

"Tỷ tỷ không cần nói như vậy, Thái tử điện hạ đã nói với ta, trên người các tỷ tỷ gánh trách nhiệm thay ta, cẩn thận một chút, cũng không quá đáng. Ta tìm tỷ tỷ đến, không phải là muốn trách cứ tỷ tỷ, chỉ là muốn nhờ tỷ tỷ sau này dạy ta nhiều hơn.”

Thanh Mai

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play