Hứa Kinh Hoa đến hậu điện
tắm nước nóng rồi ngủ thiếp đi.
Hôm nay nàng lại chạy đi,
lấy chút tinh thần ứng phó thân thích của các trưởng bối, lại thay Lưu Diễm
quan tâm, thật sự là mệt mỏi, cuối cùng làm sao trở về giường ngủ cũng không
biết, dù sao vừa mở mắt ra thì trời đã sáng.
Hứa Kinh Hoa đứng lên:
“Đã là canh giờ nào rồi?”
"Quận chúa chớ hoảng
hốt, vừa qua một canh giờ." Một cung nhân tới vén trướng lên đáp.
Vậy cũng có chút trễ, lúc
này hẳn Lưu Diễm đã đi học rồi? Hứa Kinh Hoa vội vàng mặc y phục vào, vừa bảo
cung nhân chải đầu cho mình, vừa hỏi: "Nương nương đâu? Người không đợi ta
ăn tối sao?”
"Nương nương đã dùng
bữa."
Hứa Kinh Hoa thu thập
xong đi ra ngoài, quả nhiên tìm được Thái hậu ở bên ngoài vườn rau lúc trước.
"Ngủ ngon
không?" Thái hậu vừa thấy nàng liền hỏi.
"Ngủ ngon lắm, cũng
không biết mình ngủ như thế nào..."
Thái hậu cười nói:
"Xem ra là mệt mỏi. Đói không? Đi ăn tối trước, ta chuẩn bị xong ngay
đây.”
"Con giúp người đi,
người đang gieo mầm sao?"
"Không cần, tổng
cộng chỉ có chút việc như vậy, các con làm rồi, ta không có việc
gì làm nữa. Đi ăn tối đi.”
Xem ra Thái hậu muốn gieo
hạt giết thời gian, Hứa Kinh Hoa cũng không kiên trì nữa, tự mình đi ăn điểm
tâm.
Chờ nàng ăn no, Thái hậu
cũng bận rộn trở về, rửa tay ngồi xuống. Hứa Kinh Hoa tiếp nhận trà cung nhân
đưa lên, bưng cho Thái hậu, sau đó ngồi bên cạnh bà, cẩn thận đánh giá.
Thái hậu chậm rãi uống
trà, mặc cho nàng đánh giá.
"Người gầy đi rồi,
nhưng mà khí sắc còn tốt. Đầu người không đau phải không?”
"Sao không đau? Hai
người các con ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.