《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được Team
Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Phương Thanh
Chỉ đâu có nhìn thấy bọn cướp.
Cô chỉ nhìn
thấy những tên trộm nhỏ, những đứa trẻ tầm bảy tám tuổi, trộm kẹo, trộm tất,
trộm xà phòng. Lớn hơn một chút thì có mấy đứa con trai mười sáu, mười bảy
tuổi, cũng không làm gì cả, đợi cô đi ngang qua, thì chỉ nhìn chằm chằm vào cô,
một nụ cười ác ý không hề che dấu.
Phương Thanh
Chỉ chưa bao giờ sợ những người này.
Một nhóm xã hội
đen bé nhỏ, có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ? Sau khi chiếc áo nịt ngực của cô
bị đánh cắp lần đầu tiên, Phương Thanh Chỉ đã đuổi chúng ra ngoài bằng thanh
treo quần áo, đánh người trước mắt đến đầu rơi máu chảy, nhất định phải kéo đối
phương đi gặp cảnh sát.
Cô sinh ra ở
một con hẻm nhỏ, trộm cắp vặt, những kẻ xảo trá càng ngày càng hiểu biết, cũng
dần quen rồi. Cô cũng biết rằng hầu hết những người làm mấy việc này đều là
những kẻ khốn nạn, phải dạy cho một bài học mới ổn được.
Cao cấp hơn một
chút, mặc áo sơ mi hoa, đeo dây chuyền vàng dày cộp, hút xì gà, bên cạnh là một
nhóm tay sai, dưới tay một đống tro tàn, trong cửa hàng đèn chân không nhỏ cô
đã cùng anh em đốt lửa.
Những người đầu
têu có lẽ là những người như Trần Tu Trạch, bộ vest và giày da, nhẹ nhàng và
tao như, lịch sự, giống như một giáo sư đại học vậy. Chỉ là dưới áo, sau ngực,
trên cánh tay hay chân đều là những vết sẹo ngoằn ngoèo như con rết.
Thổ phỉ ở đâu?
Kẻ cưỡi ngựa
gọi là mã tặc, kẻ ở trên thuyền gọi là hải tặc, kẻ ở sa mạc thì được gọi là
cướp sa mạc, kẻ chiếm núi sâu rừng già làm vua mới là thổ phỉ.
Trong những bộ
phim lộn xộn, thổ phỉ sẽ xuống núi để cướp đồ ăn và cướp người, nhưng câu
chuyện sau vụ cướp thì hiếm khi được chiếu trên màn ảnh rộng. Phương Thanh Chỉ
lúc này đã cảm nhận được điều đó rồi, tiếng gió giục cành, bóng lay cành. Một
bàn tay gồng cứng đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch, nắm chặt lấy cành cây
ngoằn ngoèo để khỏi bị gió mạnh lay động. Nó cũng ngăn cản việc trốn tránh các
cuộc tấn công liên tục và nặng nề. Phương Thanh Chỉ nhìn thấy vết sẹo trên đỉnh
lông mày của Trần Tu Trạch, nơi chiếc đinh rơi ra, các đường gân xung quanh
giống như dây leo, vết sẹo đã trở thành một bông hồng nở rộ giống như cô, nhuốm
một chút mồ hôi. Cô kinh ngạc tự hỏi làm sao mà cô có thể ví vết sẹo này như
một bông hồng, nhưng có lẽ thế giới này được tạo thành từ vô số điều mà cô
không muốn làm, được gắn kết với nhau bởi số phận.
Vô số thứ rời
rạc tạo nên thế giới của họ, hoa hồng nở, vết sẹo trên trán, gân như dây leo,
máu chảy, nước bắn tung toé, những cơn gió phân tán. Bỏ học khi mới cấp hai,
anh lao vào xã hội và bắt đầu kinh doanh buôn lậu từ khi còn nhỏ, và cũng có
những nữ sinh ở đó cố gắng chăm chỉ học tập và luôn lắng nghe thế giới bên
ngoài.
Trần Tu Trạch
khó có thể nhớ lại lần đầu tiên anh vượt qua hải quan thành công với một chiếc
đồng hồ, khi đó anh đã can đảm đến mức dốc hết tiền để đổi lấy một chiếc đồng
hồ đắt tiền mà anh giấu chặt trong người. Trong trang phục học sinh, đội mũ và
lặng lẽ mang theo cặp sách, anh đã đánh lừa thành công các thanh tra hải quan.
Khi đó chiếc đồng hồ nằm trong quần áo, áp chặt vào ngực anh, nhiệt độ cơ thể
và sự lạnh l ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.