《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
… Không thể do
dự quá lâu, đôi khi sự do dự được mặc định là bối rối, trước mặt Trần Tu Trạch,
bối rối có nghĩa là anh không quan trọng trong lòng cô.
… Cô không thể
trả lời là Lương Kỳ Tụng, trừ khi cô thực sự muốn Lương Kỳ Tụng chết.
Phương Thanh
Chỉ chỉ mất một giây để trả lời câu hỏi của anh: “Ngài Trần.”
Trần Tu Trạch
cười hỏi: “Cho tôi biết nguyên nhân có được không?”
“Ngài là bạn
trai của tôi.” Phương Thanh Chỉ nói: “Đương nhiên tôi phải cứu ngài trước.”
Trần Tu Trạch
không hỏi tiếp, một số câu hỏi cần phải có chừng mực, nếu hỏi thêm nữa sẽ biến
thành không lễ phép. Họ đều là những người thông minh, biết nên dừng ở đâu, cố
gắng hỏi tới cùng chỉ là dã tràng se cát vô dụng mà thôi.
Họ đều hiểu.
Phương Thanh
Chỉ đau bụng nên tối nay đi ngủ sớm. Nhưng Trần Tu Trạch thì không, anh đợi
Phương Thanh Chỉ ngủ say rồi mới đi ra ngoài, A Hiền đã đợi sẵn ở bên ngoài.
Ban đêm khách sạn rất yên tĩnh, nhưng sòng bạc bên dưới vẫn còn chật cứng
người, Trần Tu Trạch và A Hiền đi một con đường khác, đến khu vực cao cấp không
mở cửa cho khách bình thường.
Trần Tu Trạch
không có ấn tượng tốt về sòng bạc, nơi mà anh hết lần này đến lần khác phải
trải qua sự phẫn nộ với người thân ruột thịt của mình, nếu lúc ấy anh không hạ
quyết tâm chặt đứt ngón tay nhỏ bé đó, có lẽ anh vẫn đang phải gồng mình hắt
hủi em trai mình. Trong căn phòng đặc biệt chỉ tiếp khách VIP, Tống Thế Nam đã
chơi một trận rất vui vẻ, nhìn vẻ mặt của anh ta là biết chắc hẳn đã thắng được
rất nhiều, anh ta đang nằm thoải mái trên chiếc ghế sô pha màu đỏ tươi, miệng
ngậm điếu xì gà.
Vẫn chưa bắt
đầu vòng tiếp theo, Tống Thế Nam nhấp một ngụm xì gà, khói bay vào mắt Lương Kỳ
Tụng, nhưng dường như anh ta không nhìn thấy, chỉ hỏi Trần Tu Trạch: “Có muốn
chơi một ván không?”
”Không chơi.”
Trần Tu Trạch cười nói: “Tôi không biết chơi.”
Tống Thế Nam
tiếc nuối lắc đầu: “Không ăn thịt cá, cũng không đụng đến thuốc lá, rượu chè,
tình dục, cờ bạc. Cậu định tu khổ hạnh à? Sống còn có ý nghĩa gì nữa?”
Lương Kỳ Tụng
đứng bên cạnh Tống Thế Nam, khói thuốc khiến đôi mắt anh ta hơi đau, nhưng anh
ta vẫn phải đứng đây. Trong ngành dịch vụ, chưa cần nói đến nghề của họ, chỉ
cần một lời nói và sở thích của khách hàng cũng có thể quyết định liệu anh ta
có kiếm được nhiều tiền hay không.
Trần Tu Trạch
nói: “Nếu tôi muốn trở thành một tu sĩ khổ hạnh, tôi sẽ không kết hôn.”
Đột nhiên Lương
Kỳ Tụng ngẩng đầu nhìn anh.
Tống Thế Nam
cũng sửng sốt: “Cái gì?”
”Vợ tôi còn
đang đi học, nên hôn lễ sẽ hoãn lại một thời gian.” Trần Tu Trạch bình tĩnh
nói: “Đến lúc đó giúp tôi một việc, đi uống một ly rượu mừng.”
Tống Thế Nam
cười to g ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.