Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT 

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Thời tiết càng ngày càng nóng hơn, tinh thần của Phương Thanh Chỉ cũng sa sút theo từng ngày.

Hoa hồng vẫn được để trong phòng, không cần thay hoa thường xuyên như trước nữa...Trần Tu Trạch thuê người sửa lại nhà, đổi cửa sổ đối diện chậu hoa thành một cửa sổ sát đất rộng rãi, ánh sáng tràn vào giúp khóm hoa hồng tươi tốt hơn.

Có thể là do trời quá nóng, Phương Thanh Chỉ ăn uống không ngon miệng lắm, cả bác sĩ Tây y và Trung y đã kiểm tra cho cô, nhưng vẫn không kiểm tra ra cơ thể có vấn đề gì, không tìm ra nguyên nhân bị bệnh. Bác sĩ nói có lẽ là do cô hồi hộp, lo lắng nên không có tâm trạng ăn uống.

Cô không cần uống thuốc, chỉ cần giữ tâm trạng vui vẻ, đi lại nhiều, tự nhiên sẽ khỏi bệnh.

Phương Thanh Chỉ biết mình đang lo lắng điều gì.

Cô sợ sau này mình sẽ giống như Tô Lệ Tiếu, ý chí sa sút đến mức muốn dùng đứa bé để ràng buộc tài sản, của cải, cũng sợ mình của tương lai sẽ nghĩ lại hôm nay mà chê bai cười nhạo bản thân "đang ở trong phúc mà không biết hưởng". Người không tính xa, chắc chắn sẽ phải buồn phiền vì những nỗi lo ngắn hạn, nhưng họ lại không có khả năng biết trước tương lai.

Cô không biết phải đi con đường nào, vì vậy cô chỉ có thể tiết kiệm càng nhiều tiền càng tốt, để giữ cho bản thân một lối thoát.

Trong mấy ngày nóng nực nhất, đột nhiên Trần Tu Trạch hỏi cô: "Có muốn trở về Thượng Hải mấy ngày không?"

Phương Thanh Chỉ sửng sốt: "Thượng Hải?"

"Hay là đi Ma Cao." Trần Tu Trạch nói: “Nơi đầu là quê hương của cha mẹ em, nơi thứ hai thì gần hơn, không ảnh hưởng tới kế hoạch ban đầu của em."

Giữa hai nơi, tất nhiên Phương Thanh Chỉ chọn Thượng Hải.

Đi Ma Cao làm gì? Ở đó không có bạn bè, chỉ có sòng bạc và Lương Kỳ Tụng - người đã không còn là đàn anh của cô. Không phải Phương Thanh Chỉ không biết Trần Tu Trạch đang thử cô, mà thật ra bản thân cô cũng không muốn đi Ma Cao.

Thượng Hải là quê hương của cô, nhưng cô chưa bao giờ đến đại lục mà chỉ đọc về nó trên sách, thấy trên TV, vì vậy cô rất tò mò.

Kỳ nghỉ hè vừa kết thúc, hành lý đến Thượng Hải cũng đã sẵn sàng, nhưng một tin tức khác lại nổ ra, trên chuyến bay từ Tây An đến Thượng Hải có năm người đàn ông vũ trang muốn cướp máy bay, ép phi công phải chuyển chuyến bay đến Đài Loan.

Lúc chuyện này đang xảy ra, Phương Thanh Chỉ vừa mới ăn xong, đang ngủ trưa.

Một giờ chiều, Trần Tu Trạch nhận được một cuộc gọi từ đất liền, anh không ngủ trưa mà pha một ấm trà nóng, đi vào phòng xem Phương Thanh Chỉ.

Phương Thanh Chỉ sợ cả nóng và lạnh, điều hòa trong phòng được mở ở mức 27 độ, cô đắp một chiếc chăn nhung màu đỏ hoa hồng, tóc buông xõa mềm mại.

Phương Thanh Chi ngủ rất nông, Trần Tu Trạch vừa ngồi ở bên giường, cô liền tỉnh lại, chống tay ngồi dậy: "Sao thế?"

Trần Tu Trạch giơ tay ra hiệu cho cô nằm xuống, ngồi dậy nhanh rất dễ chóng mặt, đúng là Phương Thanh Chỉ thấy hơi chóng mặt thật, cô ngoan ngoãn nằm xuống, nhìn anh, cô nhạy bén nhận ra tâm trạng đối phương không ổn lắm, cô hỏi: “Có chuyện gì vậy?"

"Xin lỗi, có chút chuyện bất ngờ." Trần Tu Trạch ngồi nghiêng một bên, kéo chăn lên: “Ngày mai chúng ta không thể đi Thượng Hải được."

Phương Thanh Chỉ nói ừ.

Cô chưa bao giờ hỏi Trần Tu Trạch bất cứ điều gì, lúc Trần Tu Trạch nói anh đưa cô ấy ra ngoài chơi, cô không thấy vui vẻ mấy, bây giờ nghe thấy không thể đi, cô cũng không thất vọng nhiều lắm.

Cô thậm chí còn không hỏi tại sao mình không thể đi.

Trần Tu Trạch giải thích về vụ tai nạn: "Sáng nay có người đã cướp máy bay trên chuyến bay từ đất liền. Suy nghĩ tới những rủi ro và các yếu tố khác, chúng ta không thể đi vào lúc này. Nếu em muốn đi, vậy một tháng sau mình sẽ đi."

Phương Thanh Chỉ không chú ý đến khi nào được đi, mà là lo lắng hỏi: "Có ai bị thương không? Các hành khách không sao chứ?"

Trần Tu Trạch trả lời ngắn gọn: "Các hành khách không sao cả, chỉ có một tên không tặc bị rìu bổ trúng, máy bay đã hạ cánh thành công."

Phương Thanh Chỉ thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

“Tôi đã đồng ý dẫn em ra ngoài chơi.” Trần Tu Trạch giơ tay vuốt má cô: “Tôi sẽ không thất hứa, không đi Thượng Hải được thì đi Ma Cao.”

Phương Thanh Chỉ vẫn đồng ý.

Bỗng nhiên bị đánh thức, thân thể cô chưa hồi sức lại, cô nằm xuống, trên giường có hai cái g�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play