Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT 

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

A Hiền uống hai cốc nước.

Sau này phải quang minh chính đại ăn vụng, không thể lén lút ăn vụng như vậy nữa.

Sau khi hạ quyết tâm, anh ấy hắng giọng một cái, nhìn thấy Phương Thanh Chỉ vẫn ngồi trước bàn như cũ, phần bánh ngọt vừa nướng xong đã đến tay cô, cô cắt một miếng nhỏ, đang yên lặng ăn.

Nghe được động tĩnh, Phương Thanh Chỉ ngẩng đầu: “A Hiền à.”

Ngữ khí bình thản, không ngạc nhiên, cũng không hoảng sợ.

A Hiền gắt gao nhìn chằm chằm cái bánh ngọt kia, kinh hồn bạt vía, vẫn phải cười: “Chị dâu.”

Phương Thanh Chỉ hỏi: “Trần Tu Trạch tức giận sao?”

Lời vừa ra khỏi miệng, chính cô cũng tự giật mình. Nếu là trước kia, Phương Thanh Chỉ tuyệt đối sẽ không hỏi lại, chỉ là không biết vì sao, hôm nay lại theo bản năng nói một câu dư thừa như vậy.

A Hiền tới gần cô, mắt nhìn bánh ngọt, trong lòng cầu nguyện bà nội ơi đừng cắt nữa, cắt nữa sẽ không dễ để mang đi báo cáo kết quả đâu.

Mãi cho đến bên cạnh Phương Thanh Chỉ, anh ấy nhìn xung quanh, thấy bốn bề vắng lặng, bàn tay đặt bên môi, cúi người kề sát tai, nhỏ giọng: “Nói với chị vậy, có chút tức giận.”

Không thể nói là quá tức giận - ngộ nhỡ dọa đến cô thì sao? 

Cũng không thể nói không tức giận - nếu không ngài ấy sẽ mất mặt.

Phương Thanh Chỉ vô ý thức cầm dĩa xiên lên bánh ngọt, A Hiền đau lòng nhe răng nhếch miệng, giống như cái dĩa kia xiên vào ngực anh ấy vậy. 

“Ừm.” Phương Thanh Chỉ cúi đầu: “Tôi biết rồi.”

A Hiền đợi mười giây, không đợi được câu nói tiếp theo của tiểu tổ tông, mắt thấy Phương Thanh Chỉ lại muốn cầm dĩa lên “gây họa” cái bánh ngọt kia, anh ấy vội vàng kêu dừng: “Chị dâu.’’

Phương Thanh Chỉ ngẩng đầu.

A Hiền ngừng thở, cẩn thận từng li từng tí một tay lấy dĩa trong tay Phương Thanh Chỉ, tay kia lấy bánh ngọt vẫn duy trì tư thế, cẩn thận mở miệng: “Sau khi ngài ấy về đến nhà, tới giờ một miếng cũng chưa ăn - chị cũng biết ngài ấy ở trên máy bay không thích ăn cái gì cả.”

Phương Thanh Chỉ ừ một tiếng.

“Tôi biết rằng chị đang tức giận với ngài ấy.” A Hiền thở dài: “Tôi có thể hiểu, chị dâu, Đại ca chính là như vậy, ai...”

Phương Thanh Chỉ buồn bực nói: “Ngoan cố không thay đổi, giống như tảng đá, thậm chí không cho người ta bất kỳ cơ hội nào để giải thích và thương lượng.”

A Hiền gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, ngài ấy chỉ biết ra lệnh, không quan tâm người phía dưới khó xử cỡ nào, nhất định phải làm theo yêu cầu của ngài ấy.”

Phương Thanh Chỉ cúi đầu nhìn tay: “Độc đoán chuyên chế, cũng không hỏi người ta có đồng ý hay không, nhất định phải làm theo tâm ý của anh ấy.”

A Hiền xót xa: “Người khác thuận theo thì sống, đối nghịch thì chết.”

Phương Thanh Chỉ tiếp tục: “Đầu óc đầy âm mưu quỷ kế, một bụng mèo mả gà đồng.”

A Hiền nói: “Đúng vậy đúng vậy... chờ một chút! Cái này không thể nói như vậy! Đại ca sạch sẽ, chưa từng trộm cắp, càng chưa từng làm kỹ nữ!”

Anh ấy tỉnh táo lại, kinh hồn bạt vía dò xét khắp nơi, phát hiện không còn người khác nghe, mới thở phào nhẹ nhõm, hạ thấp giọng: “Nhưng chúng ta vẫn cần dựa vào ngài ấy để có cơm ăn, đúng không? Chị dâu, kỳ thật, đại ca cũng có rất nhiều ưu điểm mà.”

A Hiền ví dụ: “Đồ trong phòng chị đều là đại ca tự tay chọn, thảm, bàn, ghế, còn có đồ trên giường, đều là ngài ấy cẩn thận chọn từng món một.”

Phương Thanh Chỉ bình tĩnh nói: “Chẳng qua là thấy sắc nảy lòng tham, đổi lại là người khác có khuôn mặt này, hoặc là có người xinh đẹp hơn, cũng giống như vậy thôi.”

A Hiền thiếu chút nữa đem những lời “Đại ca theo dõi chị gần nửa năm” nói ra khỏi miệng, lại vội vàng đè trở về, nuốt vào trong bụng giấu bánh quy, nói: “Khẳng định không giống, chị ngẫm lại xem, nhiều người như vậy, đại ca chỉ đón chị về, đây chẳng lẽ không phải là duyên phận?”

Phương Thanh Chỉ trầm mặc. 

“Tôi không biết tại sao hôm nay chị lại có mâu thuẫn với ngài ấy.” A Hiền nói: “Tôi ăn nói vụng về, trời sinh không biết nói dối, chỉ có thể nói những gì tôi nhìn thấy...đại ca thương chị bao nhiêu, tôi đều nhìn thấy rõ ràng. Bình thường chị thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, ngài ấy đều nhớ kỹ, nhất thanh nhị sở*. Tháng trước, chị ăn cá song da báo kia thì nôn khan hai cái, sau đó trên bàn cơm liền không còn có cá song da báo n�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play