《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
"Buổi
chiều trốn tôi làm cái gì?"
Phương Thanh
Chỉ nhận ra mình thật sự ngây thơ, Trần Tu Trạch sao có thể là người nhìn không
thấu tâm tư của cô cơ chứ, chẳng qua là anh cho rằng khi đó không thích hợp để
nói chuyện nên mới kéo dài đến bây giờ rồi mới cùng cô thương lượng mà thôi.
Hiện tại đúng
là bức cô đến mức không thể lùi bước, hai tay Phương Thanh Chỉ đặt trên vai
anh, miễn cưỡng mới thở được: "Không có trốn.”
Trần Tu Trạch
không tin, bóp mặt cô, nhất định phải để cô mở to hai mắt nhìn anh hôn cô mới
chịu để yên. Anh thẳng người lên, tay vẫn vịn thắt lưng cô.
"Vĩnh
Thành còn nhỏ tuổi." Trần Tu Trạch nói: "Lúc em ấy mới học trung học
cơ sở, đúng lúc tôi lại tương đối bận rộn, khoảng thời gian đó cũng có người
trả thù, vì không muốn liên lụy đến bọn họ, nên tôi phải tránh đi, không thể dạy
dỗ em ấy thật tốt mới làm cho em ấy có tính cách sơ hở là nói dối như
vậy."
Phương Thanh
Chỉ cho rằng Trần Tu Trạch nhất định là điên rồi, làm sao anh có thể đột nhiên
nhắc tới chuyện của Trần Vĩnh Thành vào lúc này. Vận may của anh vẫn còn ở trên
người cô đây này.
Rèm cửa sổ đã
đóng lại, mơ hồ có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài, Trần Vĩnh Thành quả thật
là tuổi còn nhỏ, vẫn thích ham chơi, đang vui vẻ kéo Trần Khải Quang và Ôn Tuệ
Ninh đến đốt pháo, bắn pháo hoa. Anh em trong một gia đình khổ tận cam lai,
hiện tại đang tự tại đốt pháo trong biệt thự trên đỉnh núi, câu chuyện truyền
cảm hứng cỡ nào, giả sử Phương Thanh Chỉ giờ phút này cũng không bị sự may mắn
này bao phủ, đến oxy cũng khó có thể hít thở được, thì cô nhất định cũng sẽ
khen ngợi tình anh chị em của cả nhà bọn họ, khâm phục Trần Tu Trạch thật quyết
đoán.
Nhưng không
thể.
"Anh."
Bên ngoài có
người gõ cửa, là giọng nói của Trần Khải Quang, khiến Phương Thanh Chỉ căng
thẳng đến mức da đầu tê dại.
Trần Tu Trạch
giơ tay lên, che miệng cô lại, bất đắc dĩ phải đến gần cô một chút, Phương
Thanh Chỉ nắm chặt cánh tay anh, cau mày, có chút bất lực nhìn anh.
Nhìn cũng vô
dụng.
Trần Tu Trạch
bất động, anh che môi Phương Thanh Chỉ, bình tĩnh hỏi em trai: "Có chuyện
gì vậy?"
"Chí Trân
gọi điện thoại tới, nói là chúc anh và chị dâu một năm mới vui vẻ." Trần
Khải Quang nói: "Em với Ninh Ninh, Tiểu Ngũ đã nói chuyện xong, anh còn
muốn nói chuyện với em ấy không? ”
Kỳ nghỉ của
Trần Chí Trân có hạn, từ sau khi sang Anh du học, đã rất lâu không ăn Tết cùng
bọn họ. Mặc dù cô ấy là một cô gái độc lập, nhưng mỗi năm ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).