《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Dùng tiền của
Trần Tu Trạch mua quà sinh nhật cho anh.
Quá hợp lý.
Chưa kể số tiền
mà cô tiết kiệm không mua được gì, cho dù có mua được, cũng không dễ dàng gì
Phương Thanh Chỉ động vào. Có thể là Trần Tu Trạch coi thường những đồng tiền
ít ỏi đó, nhưng đó là chìa khóa dẫn đến tự do của cô.
Phương Thanh
Chỉ cũng không biết nên mua gì cho Trần Tu Trạch, chọn tới chọn lui, cuối cùng
chọn một chiếc áo sơ mi, một chiếc cà vạt lụa, cô không biết kích thước cụ thể
của Trần Tu Trạch, chỉ mơ hồ khoa tay múa chân với nhân viên bán hàng.
“Anh ấy có lẽ
cao chừng này, tôi muốn một chiếc áo sơ mi vải cotton nguyên chất, cúc áo xà
cừ.” Phương Thanh Chỉ nói: “Không, tôi không muốn màu trắng này, còn có màu
trắng nào khác không?”
Sau khi Phương
Thanh Chỉ hoàn thiện kiểu dáng cụ thể, A Hiền bên cạnh lặng lẽ cúi người, nói
cho cô biết kích thước cụ thể.
Trên thực tế,
Trần Tu Trạch rất ít khi mua quần áo may sẵn, anh đã quen với việc đặt may
riêng, một lần đặt nhiều bộ quần áo, anh không thích phong cách mới, cũng không
theo đuổi xu hướng thời trang mới, một chiếc áo sơ mi có thể mặc trong ba bốn
năm.
Chọn quần áo
xong, thanh toán hóa đơn, Phương Thanh Chỉ ngồi xuống uống trà nhân viên rót,
còn có một ít đồ ăn nhẹ nhỏ trên đĩa sứ trắng, họ cho cô xem chiếc áo sơ mi,
rồi gấp nó lại trên chiếc bàn dài bên cạnh, đóng gói đặt vào một chiếc hộp
carton. Một nhân viên bán hàng khác nói chuyện với cô, tha thiết: “Cô và chồng
cô rất tình cảm nha.”
Phương Thanh
Chỉ ngẩn ra: “Vì sao lại nói như vậy?”
Nhân viên bán hàng cười: “Cô rất hiểu anh ấy,
chắc chắn là yêu anh ấy rất nhiều phải không?”
Phương Thanh
Chỉ chỉ mỉm cười, không nói lời nào.
Bên cạnh, A
Hiền lấy lại tinh thần, lặng lẽ ghi nhớ.
Ngày sinh nhật
ngài Trần, cô Phương đã thuộc lòng sở thích của ngài Trần, nhân viên cửa hàng
khen ngợi tình yêu giữa hai người.
Rất tốt, trở về
sẽ nói với ngài ấy như vậy.
Đóng gói xong,
Phương Thanh Chỉ xách túi giấy, nghiêng người hỏi A Hiền: “Có cần đặt bánh
không?”
“Cái này không
cần thiết.” A Hiền cười hài lòng: “Cô hai sẽ chuẩn bị.”
Cô hai, ý chỉ
Ôn Tuệ Ninh.
Sau khi Trần Tu
Trạch dọn ra khỏi nhà cũ, cô và Trần Khải Quang liền trở thành chủ nhân mới của
nhà cũ, toàn tâm toàn ý bảo vệ nhà họ Trần, chăm sóc Trần Vĩnh Thành.
Phương Thanh
Chỉ gật đầu.
Cửa kính mở ra,
lại thấy có vài người vây quanh một người phụ nữ đang đến gần, khuôn mặt quen
thuộc, có chút tiều tụy, trên người toàn vàng bạc châu báu, trong tay còn dắt
một bé gái.
Đến gần, Phương
Thanh Chỉ ôn hòa chào hỏi: “Bà Tô.”
Đối phương
không đáp lại, làm như không nhìn thấy, lướt qua.
Là người vợ
cuối cùng của Mạnh Cửu Ca, Tô Lệ Tiếu.
Đáng ra nên gọi
bà ta là “Bà Mạnh’’, nhưng sau khi Mạnh Cửu Ca qua đời, tính cách bà ta liền
thay đổi chóng mặt, kiên quyết không cho người khác gọi mình là bà Mạnh hay
Mạnh phu nhân, phải gọi họ của bà ta, Tô phu nhân, hoặc là bà Tô.
Không ai làm
khó bà ta, mẹ góa con côi, không có sức uy hiếp, thật ra cũng rất đáng thương.
Nếu không phải
Trần Tu Trạch làm chủ, những người dưới trướng Mạnh Cửu Ca sẽ đồng loạt phản
bội, đừng nói nuôi hai mẹ con bọn họ, không cắt cỏ nhổ rễ đã là lương thiện lắm
rồi.
Trên báo lá cải
chỉ nói, đêm Mạnh Cửu Ca qua đời, Trần Tu Trạch nhận được tin tức từ trước, đưa
nh� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).