Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược

Chương 1+2.


1 năm



Dịch: Bát đũa rơi vỡ

1.
“Nhiên Nhiên, gả cho anh nhé.”

Trong buổi tiệc tối của giới kinh doanh, Cận Niên mặc một bộ vest được cắt may cẩn thận, quỳ bằng một chân, tay ôm những đóa hồng đỏ tươi, miệng nở nụ cười ấm áp.

Xung quanh tràn ngập tiếng vỗ tay và những lời cổ vũ nhiệt tình.

Tôi đứng trong đám đông đưa mắt nhìn quanh một vòng, bắt gặp ánh mắt của Hứa Yên Yên – ánh trăng sáng trong lòng Cận Niên, đồng thời cũng là cô em gái cùng cha khác mẹ của tôi.

Cô ta đứng cách đó không xa, sắc mặt tái nhợt, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa xuống ngang vai, cắn chặt môi như sắp khóc. 

Cuối cùng tôi cũng phải tin mình đã xuyên sách rồi.

Lại còn xuyên vào nữ chính yêu đương mù quáng trong cuốn tiểu thuyết ngược văn máu chó mà mình đọc tối qua.

Có lẽ là thấy tôi mãi không động đậy, Cận Niên đột nhiên đứng dậy nắm lấy vai tôi, sắc mặt lạnh lùng.

“Hứa Gia Nhiên, nể tình cô đã quấn lấy tôi lâu như vậy nên tôi có thể miễn cưỡng lấy cô, nhưng cô phải biết rõ thân phận của mình, cô chỉ là một thế thân mà thôi, không có cửa mà tùy hứng đâu.” 

Tôi: Thế mẹ anh?!

Trong mắt người ngoài, Cận Niên lúc này đang thân mật thủ thỉ vào tai tôi.

Ngấn lệ trong mắt Hứa Yên Yên đảo quanh vài vòng, cuối cùng từng giọt từng giọt rơi xuống.

Những người xung quanh tiếp tục hô hào: “Hôn đi! Hôn đi!”

Tất cả mọi người ở đây đều ngầm cho rằng Hứa Gia Nhiên nhất định sẽ đồng ý lời cầu hôn của Cận Niên.

Trong tiểu thuyết gốc, cô ấy quả thực đã vui mừng đồng ý.

Kết quả là sau khi kết hôn, Cận Niên và Hứa Yên Yên lại thường xuyên mập mờ không dứt với nhau.

Hứa Gia Nhiên là một người vợ nhưng lại bị coi như một công cụ để trút giận, bị giam cầm cho đến chết.

Cả đời không được tự do.

Một thằng đàn ông không biết mình nên hay không nên làm gì, vậy thì chẳng khác nào bắp cải thối. 

Tôi chán ghét giơ tay định đẩy Cận Niên ra.

Trong mắt hắn lóe lên một tia nghi ngờ.

“Bắp cải thối, cút xa ra cho bà!”

Tôi không thể chịu đựng được nữa, ngay lúc Cận Niên không chút phòng bị, tôi vung tay cho hắn một cái tát khiến hắn ngã thẳng vào con mương hôi thối đang sửa chữa bên cạnh.

Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tôi sải bước đi về phía người thiếu niên lạnh lùng đang một mình đứng dựa trong góc.

Trong một đám mặc vest đi giày da, bộ đồ đua xe của cậu chàng này cực kỳ bắt mắt.

Nếu bây giờ tôi đã trở thành Hứa Gia Nhiên, vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không giẫm vào vết xe đổ của cô ấy. 

Gì mà ngược luyến tình thâm, người thế thân cái rắm, quỷ chết thay còn nghe được.

Đúng lúc này, thiếu niên kia nghe thấy tiếng động liền xoay người, mắt đối mắt với tôi. 

Tóc mái trước trán khẽ lay động, đôi mắt đen kịt như chùm nho đen phủ sương, u ám lạnh lùng nhưng lại đẹp đến kinh người.

Tôi bước tới một bước rồi vòng tay qua eo anh, giống như một người sắp chết đuối vớ được khúc gỗ trôi dạt.

Cơ thể của Tống Quyện cứng lại, vành tai hiện lên một vệt ửng hồng.

Tôi nhất thời không kìm được, nhón chân hôn chụt một cái lên má anh.

“Anh đẹp trai, kết hôn không? Em siêu ngọt đó ~~”

Cận Niên sửng sốt vài giây mới kịp phản ứng lại, từ trong nước bẩn đứng dậy, khẽ dùng đầu lưỡi chạm vào nơi bị đánh, trong mắt xẹt qua sự nghi hoặc lạnh lùng.

Tôi bỗng cảm thấy có chút hối hận muộn màng.

Đây chính là người đàn ông có thể lật tung nửa cái Bộ hành pháp đấy. 

Tại sao tôi lại nhất thời xúc động mà ra tay cơ chứ? 

Dù cho hắn có trông ngứa đòn đến mức nào thì tôi cũng nên nhịn mới phải.

Nhưng cái tát đã vả như bát nước đã hắt đi, không thể thu lại được nữa rồi.

Đám người xung quanh xì xào bàn tán, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra chụp ảnh.

“Đây chẳng phải là chó liếm của Cận Niên sao? Tại sao lại cùng tên nhị thế tổ nhà họ Tống ôm ôm ấp ấp vậy?” 

“Hứa Gia Nhiên điên rồi sao, tôi nhớ cô ta là một kẻ hèn nhát cơ mà? Vậy mà lại dám tát anh Cận cơ đấy.”

“...”

Thấy tình thế có vẻ không ổn, đám bạn tốt của Cận Niên kịp thời đứng ra, vừa cười cười nói nói làm hòa vừa âm thầm giải tán bữa tiệc.

Người tổ chức buổi tiệc tối này là Cận Niên.

Nếu tôi nhớ không lầm thì lúc này trong giới kinh doanh của thành phố H, nhà họ Cận có thể nói là một tay che trời.

Về phần Tống Quyện, mặc dù bây giờ anh ấy trông giống như một tên thiếu gia bùn nhão không trát nổi tường.

Nhưng trong tương lai sẽ là người có thể rung chuyển thương trường, là đối thủ cạnh tranh mà Cận Niên đau đầu nhất cũng không dám đắc tội nhất. 

2.
Hội trường rộng lớn chẳng mấy chốc chỉ còn lại vài người chúng tôi.

Cận Niên từ trước tới nay luôn giả vờ bày ra dáng vẻ dịu dàng lịch thiệp trước mặt người ngoài.

Nhưng bây giờ hắn lại không nén nổi đen mặt, từng bước từng bước đi về phía tôi.

Tôi vô thức nấp sau lưng Tống Quyện.

“Hứa Gia Nhiên, tôi đếm từ một tới ba, em mau qua đây, nếu không màn cầu hôn này sẽ không còn hiệu lực, đến lúc đó cho dù em có khóc lóc cầu xin tôi thì cũng vô dụng.”

Câu nói kinh điển của tổng tài bá đạo vang lên.

Tôi không nhịn nổi bật cười thành tiếng.

Cận Niên và Tống Quyện đồng thời nhìn về phía tôi.

Tôi vô tội chớp chớp mắt.

Nữ chính cuồng ngược kiểu này ai thích thì tới mà húp. 

Tôi đây chỉ muốn sống khỏe mạnh tự do thôi.

Có lẽ là sự nhẫn nại của Cận Niên đã không còn, vì vậy hắn trực tiếp nghiến răng đưa tay túm lấy tôi. 

Nhưng giữa chừng lại bị cánh tay mạnh mẽ rắn chắc của Tống Quyện ngăn lại.

Khuôn mặt anh vô cùng bình thản nhưng động tác lại không nhượng bộ chút nào, vững vàng đứng chắn trước mặt tôi.

Trái tim tôi cảm thấy cực kỳ ấm áp, lập tức tràn ngập sự tự tin.

Cận Niên nhìn Tống Quyện với vẻ không thể tin được, trầm mặc vài giây như thể đang cân nhắc cái được cái mất.

Cuối cùng hắn chủ động thu tay lại, miệng nở nụ cười dịu dàng đặc trưng nhưng giọng nói lại khiến người ta không rét mà run.

“Tiểu Tống, Nhiên Nhiên không hiểu chuyện, gây thêm phiền phức cho cậu rồi.”

“Bà xã của tôi không phiền Cận tổng phải nhọc lòng.” Tống Quyện chỉ chỉ ra ngoài cửa, nhàn nhạt cười nói: “Phải rồi, cô ta chạy ra ngoài rồi, anh có muốn đuổi theo không?”

Cô ta trong lời của Tống Quyện chính là Hứa Yên Yên.

Trên mặt Cận Niên xẹt qua một tia gượng gạo, nhìn sâu về phía tôi.

“Hứa Gia Nhiên, em sẽ chủ động đến tìm tôi thôi.”

Sau đó vội vã rời đi.

Tôi chỉ nghĩ rằng đó là những lời thốt ra trong cơn phẫn nộ của Cận Niên, hoàn toàn không ngờ rằng sau đó hắn lại thực sự ra tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play