Kỷ Uyển nhìn thấy Hòa Vọng Thư ở cung Vĩnh Hòa cũng không có gì kinh ngạc. Ngày đó nàng mượn Kiều Thường xử lý Tề ma ma của cung Thái Tú, để tạo cơ hội khiến hắn xuất hiện trước mặt mình.

Điều tương tự cũng xảy ra lúc này.

Kỷ Uyển lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái: “Sao ngươi lại tới đây?”

Quế Hoa cô cô nhìn ra nàng không có ý muốn đuổi người, thở phào nhẹ nhõm, cung Vĩnh Hòa là nơi nào, chỉ cần Hòa Vọng Thư nhờ một chút, sẽ có người chịu vì hắn mà mở rộng cửa thôi. Trong lòng Quế Hoa cô cô biết tâm tư của chủ tử, nhưng cũng không dám nói gì, cẩn thận quỳ sang một bên.

Quế Hoa cô cô: “Là nô tỳ đưa Hòa công công vào cung Vĩnh Hòa”

Kỷ Uyển: “À, quan hệ của các ngươi cũng không tệ nhỉ!”

Hòa Vọng Thư quỳ xuống, ôm lấy bắp chân Kỷ Uyển, vừa khóc vừa nói: “Nô tài có thể gặp nương nương, có muốn nô tài chết cũng xem như...”

Kỷ Uyển dở khóc dở cười: “... Ngươi đã học được gì bên ngoài?”

Không biết xấu hổ như vậy, nàng thực sự không thể tức giận.

Người khôn khéo như Hòa Vọng Thư, vừa nghe thấy trong miệng Kỷ Uyển vô ý nói ra hai chữ “bên ngoài”, liền biết nàng vẫn coi mình là người của cung Vĩnh Hòa, ném hắn ra xa cùng lắm chỉ là nhất thời tức giận mà

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play