Thấy sắp lớn chuyện, Hoàng đế vội vàng ngự giá, quả nhiên
Bạch Thường cũng theo bên cạnh. Hắn sải bước vào trong điện, liền nhìn thấy Kỷ
Uyển như hạc đứng trong bầy gà, ngay cả lưng cũng có độ cong sắc bén.
Hôm nay trong người Chiêu quý phi như có một ngọn lửa tức
giận mãnh liệt đến chói mắt, phảng phất có thể đốt cháy toàn bộ Viên Minh Viên,
một ngọn lửa bao quanh người nàng, làm cho nàng giống như một thanh
kiếm sắc bén, có thể không sợ hãi. Nhưng nghịch lý thay, nàng lại ngửa cổ lên để lộ cho bệ hạ thấy yết hầu mềm mại nhất
trên người, vừa cứng nhắc lại vừa đáng thương.
Chỉ là một cái nhìn nhau, ai cũng không nói lời nào,
Hoàng đế nhìn lại Bạch Thường đột nhiên cảm thấy vô vị. Giống như một cuốn sách
ban đầu cảm thấy tươi sáng, càng đọc càng cảm thấy chỉ là một thứ mới lạ, sau
khi đọc xong có thể vứt bỏ sang một bên, bởi vì cuốn sách này chỉ có như vậy.
Ngay cả Thái hậu cũng không ngờ, Hoàng đế vừa nhìn thấy
Chiêu quý phi, cả người giống như bị câu hồn, nhìn chằm chằm nàng.
Uông Cẩn vẫy tay, có một tiểu thái giám ở bên tai hắn thì
thầm vài câu.
Lần này, Kỷ Uyển nhìn thấy Hòa Vọng Thư rất thành thật,
không gào thét, cũng không la hét. Ánh mắt nàng hơi nheo lại, tiến lên từng
bước từng bước, từng giọt nước mắt theo hốc mắt rơi xuống, nàng dịu dàng bái
xuống: “Bệ hạ, thần thiếp thiếu chút nữa đã không thể sống”
Trái tim Hoàng đế chấn động một chút, không có bất kỳ do
dự nào, cho dù tình huống trước mắt rõ ràng không đúng, cũng bày ra một phong
thái đế vương sắc lệnh trí tôn. Hắn cũng không nghe Uông
Cẩn hồi bẩm mà trước tiên đỡ Kỷ Uyển dậy.
--- ‘Trẫm không nghe, trẫm mặc kệ,
lúc này Chiêu quý phi là quan trọng nhất’
Động tác của Uông Cẩn dừng một chút, mồ hôi lạnh trên
trán toát ra... Không thể không lui ra sau lưng Hoàng đế.
Hoàng đế đau lòng ôm nàng: “Xảy ra chuyện gì?”
Hắn nhìn về p ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.