Phố Thiên Điểu lúc nửa đêm yên tĩnh như một thị trấn ma,
mọi nhà đều đóng cửa cảm ơn khách, đi ngủ sớm. Đường phố rộng lớn, con hẻm
quanh co không nhìn thấy một người đi bộ.
Bây giờ là 3 giờ đêm, lệnh giới nghiêm bất thành văn của
Phố Thiên Điểu bắt đầu từ nửa đêm, những du khách đến sau một giờ sẽ đi vào thế
giới ban đêm của Phố Thiên Điểu---- sau tất cả, có rất nhiều người trên đường
phố này hoạt động vào ban đêm.
Đèn của cửa hàng ăn uống nhỏ ở ngõ bốn phố Thiên Điểu đột
nhiên sáng lên, cô chủ đang ngồi trên ghế bên cạnh bàn nấu ăn thì bắt gặp một
chàng trai khoả thân.
"Cô chủ!"
A Hiên hét lớn gọi cô một tiếng. Kỷ Uyển cũng không biết
khi nào anh đổi cách gọi cô thành cô chủ, dù sao chờ cô phát hiện, A Hiên đã sớm
gọi thuận miệng, cũng thật sự coi mình là phục vụ, ở trong nhà hàng phụ giúp
rất nhiệt tình.
Nhà hàng của Kỷ Uyển không có bảng hiệu mở hơn một tháng,
đều chỉ có mấy vị khách quen kia, chỉ cần cô và A Hiên hai người là hoàn toàn
đủ rồi, cơ bản không có lúc bận rộn không xuể.
Một cô chủ, một người bạn.
Cô chủ kiêm đầu bếp trẻ tuổi không giống giỏi nấu ăn lắm,
phục vụ có gương mặt bị bỏng nặng cũng không giống như bộ dạng thập phần hiếu
khách. Một nhà hàng như vậy, mở ở một con đường hẻo lánh, ngay cả khi ai đó
tình cờ bước vào, không nhất thiết phải ở lại và nếm thử hương vị.
Nhưng làm ăn không tốt, phục vụ duy nhất cũng bận rộn,
hơn nửa đêm đi ra ngoài làm gì?
Kỷ Uyển: “Bỏ đồ trong trên tay anh xuống trước đi, sau
đó... Anh muốn ăn khuya không?”
A Hiên bất an giấu hai ta ôm cái đầu máy móc ra sau lưng,
nhưng không phải chỉ có một hai cái, mà là một chuỗi lớn, làm sao có thể giấu
được.
Anh chán nản đặt một loạt những cái đầu trên sàn nhà sạch
sẽ, người đàn ông cao lớn co lại đáng thương trên băng ghế: “Tôi xin lỗi”
"Tại sao phải nói xin lỗi?"
Kỷ Uyển xốc vải ướt trắng lên, lộ ra cục bột bên trong.
Món cô định làm hôm nay là mì xắt, muốn làm mì xắt, tỷ lệ nước và mì yêu cầu
thật chuẩn xác, một cân mì ba lạng nước, đánh thành bột, sau đó nhào thành bột.
Sau nửa tiếng chờ A Hiên, mì đã được rồi, nhưng vẫn cần nhào nặn, phải nhào
nặn, nhào mềm, nhào sáng
Nếu thời gian nhào bột không đủ, khi xắt sẽ dễ dính dao,
dễ gãy.
Ánh mắt A Hiên bị thu hút bởi cô gái mặc tạp dề dưới ánh
đèn mờ ảo... Cô đã nhào xong mì, dùng dao xắt hình vòng cung đặc chế, tay trái
nâng bột đã nhào xong, tay phải cầm dao
Đối diện với nồi nước, 'phốc, phốc, phốc', một dao tiếp
một dao, xắt ra hình phiến lá, một lá lại một lá, trên không trung vẽ ra một
đường trắng hình vòng cung, lá rơi vào nồi nước, mặt nước cuộn tròn, thật là
đẹp mắt.
Chỉ một phút đồng hồ, những lát mì dày và đồng đều lăn
lộn trong nồi, A Hiên giống như thưởng thức một màn biểu diễn nghệ thuật xuất
sắc, vì lưỡi dao lăn lên xuống mà thu hút 100% sự chú ý, người nhìn thấy cảnh
này tất nhiên sẽ có cảm giác thế này--- đây nhất định sẽ là một bát mì xắt rất
ngon.
"Tôi không nên chạy ra ngoài muộn như vậy..."
Kỷ Uyển từng làm mì hầm, mì có ngon hay ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).