Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 45: Sủng Vật Rắn x Vu Nữ (Phiên ngoại)


9 tháng

trướctiếp

Tống Tử Nhiên sinh ra đã không gặp được cha mẹ, hắn sinh ra trong một vùng biển không tên, may mắn hắn có thiên phú dị bẩm, tự có đồng tộc đưa tới cửa cho hắn ăn, cũng rất tự nhiên có thể đi trên con đường tu tiên.

Không ai dạy hắn cách đối nhân xử thế, đều là chính hắn sau khi rời khỏi Hải Vực lăn lộn mà học được.

Rắn có tính âm, hắn xưa nay luôn được người khác phái yêu thích, dần dần có tin đồn truyền ra ở yêu tộc. Sau đó hắn đến địa bàn nhân tộc, phát hiện tu sĩ của nhân tộc và yêu tộc quan niệm cực kỳ không giống nhau, hắn cũng có thể thay đổi rất nhanh.

Luôn luôn thành thục.

Lãng tử tình trường không biết làm thế nào để thích một người? Đó chắc chắn là một trò đùa.

Tống Tử Nhiên bắt đầu hoài nghi chính mình.

Hắn điên cuồng dùng đuôi của mình để tạo ra một con sóng lớn, khuấy động vùng biển, nhưng trong một thời gian dài, không ai dám ngăn cản hắn. Tống Tử Nhiên cũng mệt mỏi, hắn củng cố cảnh giới của mình, ướt sũng leo lên hòn đảo gần nhất.

Một tiểu yêu tự xưng là Ngũ Khuyển hỏi hắn: “Ngài có hối hận không?”

Mặt trời mọc, có một chút chói mắt.

Tống Tử Nhiên: “Ta không hối hận.”

Ngũ Khuyển 'A' một tiếng, mờ mịt há to miệng, tỏ vẻ như khổ sở, lại giống như giải thoát: “Cũng tốt, ta yên tâm rồi.”

Tống Tử Nhiên chợt phản ứng lại, hiện giờ hắn đã bước vào cảnh giới Đại viên mãn, chấp niệm trong lòng vừa tiêu tan, lập tức có thể phi thăng. Tại thời điểm này, sự nhạy cảm của hắn đối với sự vật tăng lên rất nhiều, ngay cả khi đang xuất thần cũng phát hiện ra sự kỳ lạ của Ngũ Khuyển.

Người hỏi hắn không phải là một Khuyển yêu nho nhỏ. Kỷ Uyển đã chết, nhưng nàng cũng không phải là người tuyệt tình, để lại cho hắn một tia nhớ nhung, ý niệm này bởi vì hắn mà sinh ra, cũng bởi vì hắn mà chết đi.

Ý niệm không hiểu cái gì gọi là "cậy mạnh", hắn mạnh mẽ tự nhủ mình khắp nơi đều ổn, ý niệm liền tiêu tan.

Mà hắn chỉ có thể phí công nhìn một tia ý niệm này tiêu tán, đáy lòng chậm rãi bắt đầu dâng lên không cam lòng. Sao có thể tuyệt tình như vậy? Cứ như vậy không chút lưu tình tiêu tán giữa trời đất!

Thật đáng ghét!

Ngũ Khuyển: “Ngài bảo trọng, ngài ấy hy vọng sau này Ngài có thể sống tốt.”

Hắn ta đến trả ân tình, nói xong liền xoay người rời đi.

Tất cả mọi thứ trên thế giới ở trước mắt Tống Tử Nhiên đều trở nên chậm chạp, hắn nghĩ không ra rốt cuộc Kỷ Uyển ôm tâm tình gì mà chết đi, có phải đang trừng phạt hắn hay không? Hắn cũng không nghĩ ra vì sao lại đi tới bước này.

  ***

Tống Tử Nhiên đi tìm Mạnh Chiêu.

Mạnh Chiêu ngày đó đang vung kiếm ngộ đạo

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp