Thời An ngơ ngác nhìn hắn, lông mày nhăn lại bị vuốt phẳng giống như còn lưu lại độ ấm trên đầu ngón tay của đối phương. Một lúc sau, gương mặt của nàng lập tức đỏ lên một chút.

Việc luân hồi này quá mức kinh thế hãi tục, nàng đã quên mất chuyện lúc trước nhưng không ngờ rằng Mục Trì Thanh lại nhắc lại, chỉ là vì chứng minh với nàng rằng tình yêu của hắn không phải tình cảm ỷ lại lúc còn nhỏ.

Mục Trì Thanh nhìn gương mặt ửng đỏ đến tận mang tai của nàng, đáy lòng tăng thêm vài phần khó nhịn, hắn nói: “Bây giờ An An đã tin tưởng chưa?”

Ngón tay của Thời An cuộn lại, nắm vạt áo, nàng nói mơ hồ: “Trước kia ngươi từng thích người khác, về sau cũng sẽ thích người khác, cũng không nhất định một hai phải là ta.”

Nàng sẽ không ở lại thế giới này lâu lắm, không có khả năng cùng hắn vượt qua một đời này nhưng cũng may trong cuộc đời dài lâu của đối phương sẽ xuất hiện những người muôn hình muôn vẻ và sẽ có người ở bên cạnh hắn.

Trong lòng hơi chua xót nhè nhẹ, nàng cho rằng mình vẫn là đang đau lòng phản diện luân hồi nhiều kiếp như vậy, lại không biết rằng tâm trạng đó có tên là ghen tuông.

Ống tay áo bị nắm chặt nhăn nheo ở trong lòng bàn tay, rất giống đầu óc hỗn loạn lúc này của nàng.

“Sẽ không, cũng chưa từng.” Giọng nói của Mục Trì Thanh vang lên, hắn nói: “Nhiều kiếp như vậy ta chưa bao giờ thích bất cứ ai dù chỉ là một chút, chỉ có một mình An An.”

Tình cảm không biết tích lũy mấy đời đều trút hết lên một người, con rồng lớn vừa bắt bẻ vừa kiêu ngạo rốt cuộc cũng chờ được châu báu thuộc về hắn.

Ngón tay của Thời An đột nhiên siết chặt, hầu như muốn xé rách cổ tay áo.

Trong một cái chớp mắt vừa rồi nàng suýt chút nữa là đã đồng ý nhưng không được. Nàng còn phải về nhà, nàng không thể ở lại thế giới này, trong nhà còn có cha mẹ và bạn bè chờ nàng trở về.

Thời An vẫn còn đang giãy giụa trong cảm xúc rối rắm, một phần tình cảm này quá mức sâu nặng khiến nàng không biết còn có thể mở miệng từ chối như thế nào.

Ánh mắt của Mục Trì Thanh hơi lóe lên, nói trước khi thiếu nữ quyết định: “Bây giờ An An không cần trả lời ta ngay.”

Hắn đột nhiên cảm thấy hoảng hốt không có lý do, giống như nếu hắn không mở miệng thì sẽ nghe được lời nói từ chối. Hắn muốn nói bản thân cũng không tham lam, không cầu đời đời kiếp kiếp mà chỉ cần An An có thể bố thí cho hắn một chút thời gian, ở bên cạnh hắn một đời này là được rồi.

Cũng không biết tại sao h�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play