Khi hai người bước vào từ cửa viện, vừa định đi đến tiền sảnh, Tiêu Linh Văn sửng sốt: “Đại ca?”

Nàng ấy chớp mắt nhìn Đại ca nhà mình, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Tại sao huynh lại ở chỗ này?”

Không phải là biết Thẩm tỷ tỷ sẽ tới cho nên cố ý ở đây chặn người lại trước đấy chứ. Từ khi nào mà Đại ca có loại giác ngộ này vậy?

Tiêu Lăng Hoàn đương nhiên cũng thấy được Thời An, hắn cũng biết hôm nay Thẩm gia tới cửa làm khách nhưng cũng không phải cố ý lại đây, “Gia gia kêu ta đến chỗ của muội lấy đồ lúc trước đã để ở đây.”

Năm trước Tiêu lão gia tử nhận được một bức tranh đẹp do danh gia vẽ, là một cái mặt quạt nhưng bị Tiêu Linh Văn nhìn thấy được nên một hai phải xin cầm đi ngắm mấy ngày. Tiêu lão gia tử vốn là không đồng ý nhưng lại không chịu nổi cháu gái làm nũng nói lời ngon tiếng ngọt nên trong lúc nhất thời mềm lòng đã cho cháu gái mượn.

Sau đó vẫn luôn để ở đây đến bây giờ nhưng cũng không thấy cháu gái nhỏ trả lại, hôm nay có người bạn cũ tới thăm nên muốn mượn lý do cho bạn cũ xem để lấy lại. Vì vậy mới kêu Tiêu Lăng Hoàn tới lấy, Tiêu lão gia tử sợ bản thân lại đây thì lại mềm lòng.

Tiêu Linh Văn vừa nghe thì đã biết chuyện gì xảy ra, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu: “Gia gia thật là keo kiệt.”

Nhưng thật sự là nàng đuối lý, vốn định lừa gạt qua, nói không chừng gia gia sẽ quên mất sau đó mặt quạt kia không phải sẽ là của nàng sao, nàng cũng thích tác phẩm của vị danh gia kia mà.

Tiêu Lăng Hoàn liếc mắt nhìn muội muội một cái nói: “Gia gia muốn ngay bây giờ.”

Tiêu Linh Văn chỉ đành phải nói một tiếng được, không tình nguyện nói: “Biết rồi, bây giờ muội lập tức đi lấy.”

Nói xong, nàng ấy bất đắc dĩ chu môi với Thời An: “Thẩm tỷ tỷ, vậy tỷ chờ muội một chút nha, muội sẽ quay về rất nhanh.”

Mặt quạt được nàng cất cẩn thận nên phải đi nhà kho nhỏ tìm một chút, đồng thời còn không quên dặn dò Tiêu Lăng Hoàn: “Đại ca, huynh thay muội nói chuyện một chút với Thẩm tỷ tỷ.”

Tiêu Linh Văn dặn dò xong hai câu thì lập tức vội vàng rời đi, chỉ để lại Tiêu Lăng Hoàn và Thời An ở lại đây.

Thời An và Tiêu Lăng Hoàn rất quen thuộc, chỉ là sau khi hồi kinh thì nàng luôn cảm thấy hình như Tiêu đại ca có hơi kỳ quái nhưng kỳ quái ở chỗ nào thì nàng lại không thể nói ra được.

Trước mắt chỉ có hai người bọn họ, Thời An

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play