Trên đường trở về, Thời An kéo Thẩm Thời Tung và Thẩm Thời Mẫn hỏi cung, để phòng ngừa vạn nhất, nếu đại ca đột kích từng người một, những gì họ thú nhận phải giống hệt nhau, không thể mất liên kết.
Thẩm Thời Mẫn tích cực hợp tác, nghiêm túc ghi nhớ bổn phận của mình, Thẩm Thời Tung vẫn còn nghi ngờ nhưng dưới cái nhìn chằm chằm của tam tỷ tỷ, nhóc ta không nhịn được gật đầu đồng ý.
Suốt quãng đường từ Các Trích Tinh đến đại sảnh, pháo hoa đã kết thúc, những người bước ra trước đó đã vào lại sảnh.
Thẩm Thời Hàn quả nhiên ở cửa, vẻ mặt ủ rũ tra hỏi ba người đến muộn: "Các người vừa mới đi đâu đó?"
Thời An ra hiệu cho đệ đệ và muội muội, để họ đi vào trước, sau đó giả vờ nắm lấy cánh tay của Thẩm Thời Hàn, làm nũng nói: "Hôm nay là giao thừa, đại ca làm gì mà hung dữ như vậy chứ?"
Nàng nói một câu, trước khi Thẩm Thời Hàn mở miệng đã lập tức giải thích: “Vừa rồi pháo hoa dày đặc, chen lấn không nhìn thấy cho nên muội mới cùng Thẩm Thời Tung và Thẩm Thời Mẫn tìm một nơi cao hơn để nhìn.”
Sắc mặt Thẩm Thời Hàn dịu đi một chút: “Thật không?”
Thời An gật đầu, cả giận nói: "Đương nhiên là thật chứ, ca ca, chẳng lẽ huynh không tin muội sao?"
Thẩm Thời Hàn nói: "Vết xe đổ, không thể không đề phòng.”
Nhưng bởi vì đêm nay là đêm giao thừa, hắn còn ở trong cung, muội muội cũng không rời khỏi yến tiệc một mình, Thẩm Thời Hàn không tiếp tục hỏi nữa, chỉ đưa người trở về chỗ ngồi.
Trong yến tiệc, tiểu Thái tử còn nhỏ không trụ được lâu như vậy nên đã ngủ gật rồi, có lẽ là trước yến tiệc trong cung đã dặn dò là không được ngủ, cho nên nhóc ấy vẫn kiên quyết mở nửa con mắt, gật gà gật gù.
Thời An nhìn nhiều hơn hai lần, cảm thấy rằng dáng vẻ khi Mục Trì Thanh còn nhỏ cũng như vậy, dù sao thì Thái tử và hắn vẫn có một số mối quan hệ huyết thống, phải gọi hắn một tiếng biểu thúc.
Yến tiệc trong cung đêm giao thừa kết thúc trước giờ tý, mọi người lần lượt lên xe ngựa về nhà.
Trước khi Thời An lên xe ngựa còn đặc biệt nhìn lại nhưng cũng không nhìn thấy xe ngựa của phủ Ninh Khang Vương, nghĩ đến chuyện sau khi trở lại nàng không nhìn thấy Mục Trì Thanh trong yến tiệc nữa, thầm nghĩ, có lẽ đối phương đã trực tiếp quay trở lại rồi.
Ở khúc cua, năm con ngựa đen cúi đầu lặng lẽ đứng, sau khi xe ngựa Tướng phủ rời đi, Mục Trì Thanh mới thu hồi tầm mắt.
Lâm Trấn có chút khó hiểu: "Tại sao điện hạ không tự mình đưa tam cô nương trở về?"
Việc này cũng không phải việc gì khó, trước khi đi đến Thượng Kinh cung, tam cô nương đã ngồi trên xe ngựa của điện hạ, lần này tam cô nương cũng sẽ không từ chối.
Mục Trì Thanh nghe thấy lời này liếc nhìn sợi dây trên tay, nói: "Đêm giao thừa, không làm khó An An nữa."
***
Giờ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.