Yên Thúy đi từ ngoài điện vào, hỏi: "Tiểu thư, lát nữa ngài có muốn tới chỗ của Tứ tiểu thư không?"
Thời An thuận miệng ừ, nhìn về hướng Tiêu Lăng Hoàn rời đi, hỏi Yên Thúy: "Sau khi Tiêu đại ca rời đi có chỗ nào kì lạ không?"
Yên Thúy lắc đầu: “Tiêu thế tử chỉ cười chào hỏi nô tỳ một tiếng.”
Thời An quay đầu nhìn lại, có lẽ là nàng lo lắng nhiều quá.
Những người hầu vào lấy trà rồi lui ra ngoài liền đụng phải Thẩm Thời Hàn đang sải bước đi vào, vội vàng hành lễ: "Đại công tử!"
Thẩm Thời Hàn xua tay, bước vào trước cửa đã liếc mắt nhìn thấy trên người muội muội đã thay quần áo xong, không khỏi sửng sốt: “An An muốn ra ngoài sao?”
Hắn nhìn về phía sau lưng một chút, nghi ngờ hỏi: “Tiêu Lăng Hoàn vừa mới rời đi, không phải là đi ra từ chỗ muội chứ?”
Thời An gật đầu vâng một tiếng, giải thích: “Muội vốn chuẩn bị đến chỗ Mẫn Mẫn một lát, Tiêu đại ca đúng lúc đi đến.”
Nàng hỏi: “Đại ca, huynh tới chỗ muội làm gì vậy, hôm nay không có gì bận sao?”
Thẩm Thời Hàn cũng không cần muội muội hỏi, ung dung ngồi xuống ghế, vừa vặn là chỗ Tiêu Lăng Hoàn vừa ngồi, hắn đặt cây đao dài lên bàn, phát ra tiếng lạch cạch: “Tới thăm muội một chút.”
Thời An còn chưa kịp cảm động đã nghe thấy câu tiếp theo không kịp chờ đợi của đại ca hỏi: “Trả lại ngọc bài chưa?”
Thời An: “…”
Nàng biết ngay mà!
Nàng phồng má lên ngồi vào bên kia, tức giận nói: “Chưa trả!”
Thẩm Thời Hàn không nhịn được mở to hai mắt, nhìn chằm chằm nàng: “Không phải hôm qua đã nói trả lại sao?”
Thời An hất cằm lên, hừ một tiếng, phản bác: “Đó là huynh tự độc thoại, muội chưa đồng ý với huynh.”
Thẩm Thời Hàn chỉ cảm thấy lúc này bản thân bị khiêu khích, nếu như người quân ho�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.