Đèn cung đình lúc sáng lúc tối và giữa bờ hồ bên kia đã sớm không còn nhìn thấy bóng người.

Sau khi Thời An đi xuống từ trên cầu đá thì trực tiếp đi đến nơi đã hẹn trước, còn chưa đến gần thì đã cảm giác được không khí náo nhiệt.

Đêm nay những người tới vườn Hòa Bình không biết tại sao đều tụ tập ở đây, nàng nhìn xung quanh khắp nơi, suy nghĩ nên đi tìm Thẩm Thời Mẫn như thế nào. Cũng may rằng đối phương suy nghĩ chu đáo, đang chờ nàng ở bên ngoài đám người, Thời An không tốn quá nhiều sức lực thì đã tìm thấy được đối phương.

Thẩm Thời Mẫn hưng phấn vẫy tay với nàng: “Tam tỷ tỷ, mau tới đây!”

Thời An bước đến chỗ nàng ấy đang đứng, hỏi: “Tại sao đột nhiên có nhiều người tụ tập lại đây vậy?”

Thẩm Thời Mẫn đè thấp giọng nói và thần thần bí bí nói: “Đương nhiên là do Hoàng thượng tới!”

Nàng ấy giữ chặt Thời An, đi về phía đình hóng gió ở phía trên, vừa đi còn vừa nhìn xung quanh khắp nơi: “Hoàng thượng đã tới được một lúc lâu rồi, đáng tiếc lúc này không thể đi đến gần đó. Tuy nhiên từ nơi này có thể từ rất xa nhìn thấy được dung mạo của Hoàng thượng, sẽ không có ai phát hiện ra chúng ta.”

Bước chân của nàng ấy ngừng lại, giọng nói hầu như đè lại ở trong cổ họng nhưng lại không giấu được vẻ kích động: “Nơi này, nơi này là có thể nhìn thấy được!”

Thời An nhìn theo ánh mắt của Thẩm Thời Mẫn, không khỏi cảm thấy ngây ngẩn cả người. Không phải bởi vì Hoàng thượng mà là người bên cạnh Hoàng thượng —— tại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play