Thẩm Thời Mẫn ngơ ngác nhìn nàng trong chốc lát, đột nhiên hỏi: “Tam tỷ tỷ, người Ninh Khang Vương nhận sai kia trông rất giống tỷ sao?”
Nàng suy nghĩ trong lòng, Tam tỷ tỷ đẹp như vậy, nếu có người trông rất giống Tam tỷ tỷ chắc là nàng đã sớm nghe nói qua, tại sao ngay cả một chút lời đồn cũng đều không có.
Hôm nay trong yến hội, mấy người bạn của nàng còn hỏi thăm với nàng về chuyện này. Bọn họ cũng muốn biết có phải thật sự có một người như vậy không?
Ý cười của Thời An ngừng lại, nhớ tới lời nói của Thẩm Thời Hàn, hơi gật đầu: “Nghe nói là rất giống.”
Thẩm Thời Tung ngồi ở bên cạnh nghe thấy vậy thì nhíu mày nói: “Trên đời này sao lại có hai người giống nhau như đúc được. Nếu không phải là song sinh thì chắc chắn là do người khác cố tình làm ra. Theo đệ thấy, nói không chừng là người nào đó cảm thấy Tam tỷ tỷ xinh đẹp nên mới cố ý giả dạng thành như vậy.”
Hắn nói rất nghiêm túc, giống như đã tận mắt nhìn thấy vậy, Thẩm Thời Mẫn nói: “Nhưng theo lý thuyết người Ninh Khang Vương gặp được trước chính là người kia”
Thẩm Thời Tung nhún vai, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Ai biết được, dù sao chắc chắn không phải là người tốt.”
Giọng điệu đầy oán khí này của hắn hơn phân nửa là hướng về phía Mục Trì Thanh, còn có hơn một nửa là bởi vì mới vừa rồi cãi nhau không thắng được Thẩm Thời Mẫn nên mới giận chó đánh mèo.
Tuy nhiên, lần này Thẩm Thời Mẫn thật sự bị thuyết phục rất nhanh, hai người nhanh chóng có cùng suy nghĩ.
Thời An ở bên ngoài trò chơi là con gái một, lúc này vô cùng hiếm lạ nhìn hai người tình cảm thân thiết vừa mới cãi nhau xong lại nhanh chóng làm hòa , rất nhanh bị hấp dẫn đầu óc, vứt một chút không thoải mái vừa rồi ra sau đầu.
Ngày đó, sau khi xe ngựa của phủ Ninh Khang Vương rời khỏi phủ Ôn Bác Hầu thì trực tiếp đi đến biệt trang suối nước nóng bên ngoài ngoại ô.
Mãi cho đến ngày thứ hai, Mục Trì Thanh mới đi ra từ trong mật thất, sắc mặt của hắn hơi tái nhợt, thân thể hơi lắc lư lảo đảo.(TN x T Y T)
Khương Nam ôm kiếm canh giữ ở bên ngoài mật thất, nghe thấy âm thanh khép mở của mật thất thì lập tức lấy lại tinh thần, vừa mới chuẩn bị tiến lên nâng đỡ thì bị Mục Trì Thanh lạnh mặt đi lướt qua, trong lúc nhất thời từ bỏ suy nghĩ này, lui về phía sau vài bước.
Điện hạ không thích người khác đến gần, đặc biệt là mỗi lần đi ra từ trong mật thất. Hắn là người tập võ nên khứu giác luôn luôn nhanh nhạy hơn so với người khác, huống chi mùi máu tươi trên người điện hạ cũng không hề nhạt.
Bắt đầu từ ba năm trước, mỗi tháng điện hạ sẽ tiến vào mật thất một lần. Mỗi lần đều một mình đi vào trong, không có ai biết được trong mật thất rốt cuộc có cái gì, ngay cả Lâm tướng quân cũng không được đi theo
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.