Độc Đạo Gian Hành - Nam Đô Phệ Thiên

Chương 4 Thủy Can Thái Tổ


10 tháng

trướctiếp

Thời gian trôi qua, bốn ngày sau nhóm người Ngạo Hoa Đô về tới Ngạo Tiên Điện, chiếc thuyền lớn dừng trước Thái Thiên Môn, Ngạo Bất Phàm mang theo Ngạo Hoa Đô đi xuống, trình tự những trưởng lão khác cùng nhau đi xuống.

Thái Thiên Tinh Cầu, là nơi mà Ngạo Tiên Điện thành lập, Tinh Cầu rộng lớn vô biên, không thể nào diễn tả được. 

Những sơn phong cao tận trời xanh, những hòn đảo nhỏ lơ lững giữa bầu trời, bên trên có từng cung điện, uy nga đồ sộ.

Trên bầu trời thần thú thiên cầm bay lượn, linh khí dày đặc, thần dược thánh dược đều sung túc, tiên khí không minh.

Ngạo Hoa Đô bình tĩnh nhìn xung quanh, hắn thấy được những hình ảnh này từ trong trí nhớ, hắn cũng không biểu hiện gì, sợ bị người phát giác, chuyện mà hắn trọng sinh, sẽ không để người khác biết được. 

Ngạo Hoa Đô được dẫn tới một tòa đại điện to lớn, bên trong đại điện, đứng đấy rất nhiều người, mỏi người mỏi biểu cảm khác nhau.

-" Thiếu chủ còn sống, được Điện Chủ cứu và dẫn về, nhưng mà nghe nói, mệnh thể của thiếu chủ bị đánh nát, bây giờ trở thành phế nhân rồi ".

-" Cứu Cực Chi Kiếp Thể đó nha, không ngờ cứ thế lại bị đánh nát, đúng thật là tiếc hận, cơ hội cho Ngạo Tiên Điện ta độc bá Vạn Thiên Thế Giới đã không còn".

-" Tội nhất vẫn là thiếu chủ, mệnh thể đã mất, thiếu chủ là người chịu đã kích lớn nhất, haizz".

Những người xung quanh thay nhau bàn tán, chuyện mà Ngạo Hoa Đô mệnh thể đã mất, và được cứu trở về, cả Ngạo Tiên Điện đều biết, ai náy cũng tiếc hận thay cho hắn, Cứu Cực Chi Kiếp Thể, chúa tể Vạn Thiên Thế Giới, cứ thế không còn.

Phía trên đài cao, trên chiếc ghế lớn, một lão nhân già khọm ngồi đó, không có khí thế phát ra, không có khí tức hiển hiện, một thân bình thản, như là một người phàm, nhưng lão là một cường giả khủng bố, Thủy Can Vương Tôn, cường giả Ly Hợp Cảnh.

Ngạo Bất Phàm đi tới, khom người cung kính hành lễ nói " Tham kiến lão Thái Tổ ".

Thủy Can thái tổ gật đầu, nói " Hoa Đô đâu, dẫn hắn tới đây, để ta xem xem ".

Ngạo Bất Phàm dẫn Ngạo Hoa Đô đi tới, đứng trước mặt Thủy Can thái tổ, hắn vẫn rất bình tĩnh, không bày tỏ thái độ gì, đứng trước Thủy Can thái tổ, hắn hành lễ nói " Lão thái tổ ".

Thủy Can thái tổ gật đầu, đưa tay lên ngực Ngạo Hoa Đô, từ trong lòng bàn tay phát ra ánh sáng, đem hắn bao phủ, lực lượng dịu nhẹ, nhưng cực kì tinh thuần cùng cường đại.

Sau một lúc điều tra, Thủy Can thái tổ mới mở mắt ra, thở dài nói " Mệnh thể khó mà khôi phục được, càng khó hơn là, ngày sau không thể tu luyện được ".

Ngạo Bất Phàm lùi lại về sau, hắn không tin tưởng vào tai mình, con trai hắn không thể tu hành, vậy chẳng khác nào là phế nhân, điều này làm sao có thể được. 

Hắn vẫn không tin, hỏi lại " Lão thái tổ, không có cách nào sao, không thể tu luyện, chẳng khác gì là phế nhân ".

Thủy Can thái tổ lắc đầu, hắn cũng không muốn như vậy, Ngạo Hoa Đô là tử tôn của hắn, đương nhiên là hắn muốn giúp Ngạo Hoa Đô tu luyện, nhưng mệnh thể bị đánh tan, kèm theo đó là kinh mạch nội tại cũng bị đứt, khó mà tu luyện được.

Ngạo Hoa Đô bình thản nói " Không tu luyện được thì thôi, ta cũng không màng tới ".

-" Con xin đi trước ".

Nói rồi hắn xoay người rời đi, một đứa trẻ hơn mười tuổi, lại trải qua đau khổ như vậy, mà vẫn kiên cường vững bước, dù là biết không thể tu luyện, nhưng tâm vẫn bình thản, cũng không vì thế mà dao động, phải trải qua bao nhiêu đau khổ, mới có tâm cảnh như thế.

Ngạo Bất Phàm đau đớn nhìn bóng lưng con trai mình, trong lòng ray rứt cùng áy náy, là một phụ thân nhưng hắn thật vô dụng.

Thủy Can thái tổ nhìn hắn nói " Ngươi đừng tự trách, lỗi không phải do ngươi, chuyến đi này không ai rõ được, ngươi nên điều tra cho rõ, cũng không nên để Nhược Lan chết oan, tạm thời đừng cho Hoa Đô biết, mẫu thân hắn đã chết, nếu không sợ là hắn khó trụ được ".

Ngạo Bất Phàm gật đầu, nắm chặt đôi tay, hai mắt đỏ ngầu, chỉ trong thời gian ngắn thôi, hắn phải đi người vợ của mình, mà con trai cũng gặp nạn như thế, nổi đau mất mát này, hắn hận muốn phát điên rồi.

Ngạo Bất Phàm nghiến răng nói " Thù giết vợ, mối hận hủy mệnh thể con ta, Ngạo Bất Phàm ta nhất định sẽ trả ".

Những trưỡng lão chấp sự bên dưới cũng thở dài, bọn họ không ngờ được đại nạn như thế, xem ra người chủ mưu rất rõ, nắm được hết mọi thứ, chỉ chờ đại phu nhân cùng thiếu chủ rời đi, là lập tức ra tay, thiếu chủ qua cơn đại nạn, nhưng còn đại phu nhân lại không qua được. 

Thủy Can thái tổ phất tay nói " Được rồi, giải tán đi ".

-" Vâng ".

Mọi người đồng thanh đáp, sau đó cùng nhau thối lui ra, chốc lát cả đại điện to lớn im lặng, chỉ còn Ngạo Bất Phàm và Thủy Can thái tổ mà thôi.

Thủy Can thái tổ nói " Thật ra, có một cách để giúp Hoa Đô tu luyện được, nhưng mà nguy hiểm vô cùng, ta không nắm chắc có thành công hay không ".

Ngạo Bất Phàm tâm thần chấn động, gấp rút hỏi " Lão thái tổ, là cách gì người mau nói cho con nghe ".

Thủy Can thái tổ ấp úng nói " Ta có một quyển kinh pháp, Cửu Chuyển Liên Tâm Kinh, nhất tâm lưu chuyển, quán khí tự thông, nhất tâm cửu đỉnh, nếu có thể chịu đựng được qua chín lần chuyển, thì sẽ thành công mà có thể tu luyện lại, mà lợi ích sau này, càng khó tưởng tượng được ".

Ngạo Bất Phàm mừng rỡ, vội nói " Có thật không lão thái tổ, như vậy Đô nhi được cứu rồi ".

Thủy Can thái tổ lắc đầu nói tiếp " Ngươi đừng nghĩ dễ dàng như thế, rất khó có thể chịu đựng được chín chuyển, mỗi một chuyển là một cơn đau thấu tận tâm can, số chuyển càng tăng, thì cơn đau ấy cũng tăng theo, từ trước tới nay, chưa ai thành công cả, mà nếu thất bại, thì chính là thịt nát xương tan, bạo thể mà chết ".

Ngạo Bất Phàm sững sờ, vừa nghe có cách, hắn vui mừng không thôi, nhưng nghe lão thái tổ nói tiếp, tâm tình vui mừng liền dập tắt, chưa một ai thành công sao, như vậy thì phải làm thế nào đây, nếu cho Đô nhi tu luyện, mà không thành công thì.., hắn không chịu được cảnh ấy.

Ngạo Bất Phàm lắc đầu, buồn bã nói " Hay là thôi đi, cứ để hắn bình an sống bên cạnh con vậy, không tu luyện được thì đã sao, ngay sau con sẽ luôn bên cạnh hắn, sẽ bảo vệ hắn an toàn".

Thủy Can thái tổ gật đầu nói " Như vậy cũng tốt, cũng không nên làm liều, vì kinh pháp này quá mức nguy hiểm, hay là không nên tu theo ".

Ngạo Bất Phàm rời đi, hắn bình ổn lại tâm tình, ra lệnh cho thủ hạ, bắt đầu điều tra, hắn muốn nhanh chóng tìm ra hung thủ, báo mối huyết thù này.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp