Sát Kim Động, Dư Quân Minh, hắn là chấp pháp trưởng của Sát Kim Động, thực lực nhất tinh Dục Huyết cảnh, hắn chấp hành nhiệm vụ, mà động chủ đã giao, dẫn thủ hạ tiêu diệt Lưu gia Bắc vực.
Lưu gia là một thế gia lớn, nhưng chủ yếu là buôn bán, cũng không phải là một thế gia tu tiên, trong gia tộc cũng có cường giả, nhưng chỉ tầm Khai Mệnh cảnh mà thôi.
Lưu gia bị người Sát Kim Động tiêu diệt, chỉ trong một đêm Lưu gia đã biến mất, hơn hai trăm mạng người, đã không còn người sống.
Chỉ có duy nhất là Lưu Thư Mộng, lúc gia tộc gặp nạn, nàng đang ở Nam vực, cho nêm thoát được một kiếm nạn.
Nhưng Dư Quân Minh làm sao bỏ qua, hắn và thủ hạ từ Bắc vực đi đến Nam vực, tìm kiếm nàng truy sát, đã nhận nhiệm vụ thì phải hoàn thành, dù còn một người sống cũng không được.
Nhưng lúc tìm được, hai người A Tâm truy sát nàng, Dư Quân Minh nghĩ, hai người A Tâm thực lực mạnh hơn, sẽ có thể dễ dàng giết nàng, nhưng cũng không ngờ là sẽ thất bại.
Nếu đã thất bại, vậy thì để hắn ra tay, hắn rời đi thành trì nhỏ, thẳng hướng Phong Đô Trạch bay đi, hắn cũng không nôn nóng gì, vì hắn nắm chắc Lưu Thư Mộng sẽ khó thoát khỏi tay hắn.
Trời đã rất khuya, Ngạo Hoa Đô thì ngủ rất say, nhiều ngày luyện tập, rồi cùng người chiến đấu, vẫn chưa có thời gian nghỉ ngơi, nên hắn cảm thấy rất mệt mỏi.
Còn Lưu Thư Mộng thì không ngủ được, dù làm mọi cách nhưng nàng vẫn không ngủ được, cho nên nàng ngồi dậy, tiếp tục vận công chữa thương.
Lúc sáng nàng được Ngạo Hoa Đô bôi thuốc, miệng vết thương không còn rỉ máu, tạm thời đã ổn định, cũng không có chuyển biến xấu.
Bây giờ nàng vận công trị thương, phục dụng đan dược chữa thương, xung quanh nàng tỏa ra khí xanh, đây là năng lượng của đan dược.
Màn đêm tỉnh mịch, mọi thứ xung đều tĩnh lặng, Lưu Thư Mộng tập trung chữa thương, nên không có để ý xung quanh, được hơn hai canh giờ trôi qua, thương thế của nàng cũng có chuyển biến tốt.
Miệng vết thương dần dần khép lại, sắc mặt cũng có chút hồng hào trở lại, tinh khí hồi phục được một chút, bây giờ thì nàng đã cử động bình thường, cho dù có gặp nguy hiểm, nàng cũng có thể bảo vệ bản thân.
Đột nhiên Ngạo Hoa Đô ngồi bật dậy, ánh mắt nghiêm nghị, tinh thần kéo căng lên, hắn cản giác được nguy hiểm đang tới, sát khí lạnh trời, vô cùng khủng bố.
Hắn đứng dậy đánh thức Lưu Thư Mộng, nàng mở mắt ra nhìn hắn, rồi nói " Có chuyện gì sao".
Ngạo Hoa Đô không nói nhiều " Đi thôi, có nguy hiểm ".
Lưu Thư Mộng vội vàng đứng dậy, nàng nhìn Ngạo Hoa Đô, thực lực nàng hơn hắn, nhưng mà nàng chẳng phát giác được gì.
Cũng chẳng chờ nàng hỏi cái gì, Ngạo Hoa Đô đã nắm tay nàng kéo đi, hắn nghĩ chắc hẳn là người muốn giết Lưu Thư Mộng đã tới, vì xung quanh đây rất ít yêu thú, mà yêu thú cường đại, thì lại càng không có.
Mà hắn cảm nhận được sát khí kia, là một tên rất đáng sợ và khủng bố, hắn cũng nghĩ được như thế, ngòai ra cũng không còn điểm nào để hắn nghĩ tới.
Hắn dẫn theo Lưu Thư Mộng đi tới gần Phong Đô Trạch, hắn nghĩ chỉ có nơi đó là an toàn nhất, bây giờ có chạy sợ là cũng chẳng chạy được bao xa, chỉ tìm tới Phong Đô Trạch, thì may mắn ra còn thoát được một mạng.
Đúng như Ngạo Hoa Đô dự đoán, Dư Quân Minh đã đuổi tới, hắn thả ra thần thức dò xét, tìm tới được hang động mà Ngạo Hoa Đô và Lưu Thư Mộng vừa nghỉ ngơi.
Dư Quân Minh cảm nhận được khí tức của Lưu Thư Mộng, hắn đổi hướng tiếp tục truy đuổi, hắn đạp không bay đi, hắn mĩm cười nói " Ngươi cứ việc chạy, ta nhìn ngươi chạy được bao xa ".
Hắn nhanh chóng đuổi theo, hắn nghĩ là Lưu Thư Mộng vừa mới chạy đi thôi, cũng chưa hẳn là chạy được bao xa.
Thực lực hắn rất mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, chẳng bao lâu liền đuổi tới, từ xa hắn nhìn thấy bóng dáng của Lưu Thư Mộng, bên cạnh nàng còn có người khác.
Dư Quân Minh cười cười nói " Hóa ra là có người trợ giúp, nhưng hắn cũng chẳng cứu được ngươi".
Dư Quân Minh tăng tốc, thoát cái đã bay tới, hắn xoay người chặn Ngạo Hoa Đô lại, rồi nói " Chạy đi đâu, các ngươi có chạy cũng chắng thoát được khỏi tay ta ".
Ngạo Hoa Đô kinh sợ, cảnh giác nhìn tên nam nhân trung niên trước mắt này, nhưng trải qua nhiều chuyện, gặp qua những cảnh tượng kinh khủng, cho nên hắn cũng không quá hoảng loạn.
Hắn bình tĩnh nói " Ngươi tới là để giết nàng ".
Dư Quân Minh gật đầu tán thưởng, nói " Đúng vậy, linh cảm của ngươi rất nhạy bén, nhưng mà thực lực của ngươi rất yếu, ta cho ngươi một lời khuyên, đừng xen vào chuyện này, ta tha cho ngươi một mạng, còn nếu không ta giết luôn cả ngươi ".
Lưu Thư Mộng thở dài, nàng biết lần này khó thoát, cường giả chân chính xuất hiện, nàng biết mạng mình tới đây là xong.
Nàng nhìn qua Ngạo Hoa Đô, rồi nói " Ngươi đi đi, cảm ơn ngươi đã cứu ta, nhưng lần này ngươi không cứu được, cho nên ngươi đi đi, đừng vì ta mà liên lụy ".
Ngạo Hoa Đô lắc đầu nói " Tuy ta vừa quen biêt nàng không lâu, nhưng đã giúp thì giúp tới cùng, Hư Thiên ta không phải kẻ nhát gan, muốn giết ta sao, phải đánh một trận đi rồi biết ".
Dư Quân Minh gật đầu, ánh mắt thích thú nhìn Ngạo Hoa Đô, nói " Lấy tên Hư Thiên, ngươi quả thật ngông cuồng, nhưng mà ta rất thích, bây giờ cho cơ hội nữa, ngươi có muốn gia nhập Sát Kim Động hay không ".
Ngạo Hoa Đô sửng sốt, đây là chiêu mộ hắn sao, gia nhập Sát Kim Động, như vậy có thể dễ dàng điều tra, người đã ra tay với hắn, và người đã giết mẫu thân của hắn.
Hắn hơi động tâm, hơi suy nghĩ rồi nói " Nàng là bằng hữu của ta, tiền bối người tha cho nàng một mạng, để nàng cùng ta gia nhập Sát Kim Động hay không ".
Lưu Thư Mộng giật mình, nàng không ngờ Ngạo Hoa Đô lại suy nghĩ như thế, nàng lên tiếng nói " Hư Thiên, nếu ngươi muốn gia nhập, thì cứ việc của ngươi, còn ta có chết cũng không, bọn họ tàn sát gia tộc ta, nếu ta còn sống nhất định tìm bọn họ trả thù ".
Dư Quân Minh cười to rồi nói " Vốn định tha cho ngươi một mạng, nhưng ngươi đã nói như thế, vậy thì ta thành toàn cho ngươi, để ngươi đi gặp phụ mẫu của mình ".
Hắn nói tiếp " Có trách, thì trách ca ca của ngươi, ngu si mê muội, làm nhục tiểu thư thế gia khác, người ta phẫn nộ, cho nên mới ngay ra tai họa diệt tộc này ".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT