“Ngửi anh đó.”
Mãi cho đến lúc quay về phòng ngủ, tắm rửa xong, trèo lên giường, linh hồn của Thẩm Vọng vẫn còn chu du ở nơi nào đó, máu nóng trong người chảy cuồn cuộn, bên tai không ngừng vang lên hai chữ: ngửi anh.
Ngửi anh.
Ngửi anh—
Pháo hoa nở rộ trên bầu trời, ánh sáng hắt vào khung cửa sổ, tiếng ầm ầm còn kéo dài đến tận đêm khuya. Cố Sanh Sanh ngủ không được, đang xõa tung mái tóc ngồi trên xe lăn, bàn tay nhỏ nắm bánh xe đẩy tới đẩy lui trong phòng, cuối cùng lăn đến cạnh giường đụng vào chân Thẩm Vọng: “Thẩm Vọng, nhìn tôi này—”
“Mấy tuổi rồi còn nghịch xe lăn nữa.” Thẩm Vọng giữ chặt tay vịn xe lăn, thoắt một cái nhấc Cố Sanh Sanh lên giường, “Đừng trẻ con như thế.”
Cố Sanh Sanh xoay người đứng dậy: “Ở nhà toàn chơi như thế, sao hôm nay lại càm ràm tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT