Cố Sanh Sanh phùng mang trợn mắt, không nói chuyện với anh nữa.
Thẩm Vọng mở hộp, quét mắt qua thứ Cố Sanh Sanh gọi là trang sức, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo.
Trang sức đúng là không ít, kiểu dáng chất lượng không giống nhau, chỉ có điều e là trang sức của hồi môn của con cháu họ hàng Thẩm gia còn nhiều gấp mấy lần hơn so với Cố Sanh Sanh. Trong đó có vài cái rõ ràng là đồ cũ, chắc là của Liễu Bình với Thẩm Giai Kỳ mang chán nên đẩy qua cho Cố Sanh Sanh.
Trứng bồ câu mà hôm nay Cố Sanh Sanh dùng tuy có hơi tầm thường, nhưng lại là món sang trọng nhất trong đây.
Cố Sanh Sanh hỏi: “Có phải rất nhiều đúng không?”
“Ừ.” Thẩm Vọng đóng hộp lại, “Muốn nhiều hơn không?”
Cố Sanh Sanh chần chừ gật đầu: “Muốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play