Mẻ óc chó ngào đường rơi xuống đất, vỏ caramel vỡ tung.
Cố Sanh Sanh vô cùng kinh ngạc, thực tế cô đã quên mất sự tồn tại của ba mẹ nguyên chủ. Sao bọn họ lại đột nhiên gọi cho mình? Trong truyện gốc, ít nhất phải đến lúc Thẩm Đình Sâm và Cố Vân Yên công khai, cặp ba mẹ này mới có dịp lên sàn.
Sự biến hóa cảm xúc của Cố Sanh Sanh hiện hết lên trên mặt, Thẩm Vọng cau mày: “Làm sao vậy?”
Cố Sanh Sanh không biết phải giải thích như thế nào, đành chần chừ tiếp điện thoại.
Áp điện thoại còn mang hơi ấm lên tai, Cố Sanh Sanh vẫn đang ngơ ngẩn, còn chưa biết phải nói gì cho phải, một giọng nói phụ nữ vang lên: “Sanh Sanh! Sanh Sanh! Con nói cho mẹ nghe, hiện giờ có phải con đang cùng với Thẩm Đình Sâm hưởng tuần trăng mật ở nước ngoài không? Sao con lại gả cho cái thằng tàn phế kia của Thẩm gia vậy!”
Hai chữ tàn phế trong nháy mắt kéo hồn Cố Sanh Sanh trở về, cô phẫn nộ phản bác: “Không phải!”
Nghe Cố Sanh Sanh phủ nhận qua loa, Lưu Nhã Đình cố bắt lấy tia hy vọng cuối cùng, lừa mình dối người nói: “Không phải cái gì? Con nói mẹ nghe, đám người đó đang nói nhảm, người con gả là Thẩm Đình Sâm đúng không? Không phải lúc mới kết hôn con vẫn thường hay kể cho ba mẹ về tuần trăng mật ở nước ngoài ư? Sao tự nhiên đang êm đang đẹp lại có kẻ bịa đặt nói con không phải gả cho Thẩm Đình Sâm thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT