Khối chi phiếu bay đến, Thẩm Vọng giơ tay lên chắn lại rồi ném thẳng xuống đất. Anh thảnh thơi nói: “Đói rồi, ăn cơm thôi.”
Cố Sanh Sanh bực bội dậm chân, nhỏ giọng mắng: “Ăn cái đầu anh.”
Lần đầu tiên cô mắng người, mắng xong tự nhiên có chút chột dạ, Cố Sanh Sanh khẽ liếc nhìn Thẩm Vọng một cái. Hai tay Thẩm Vọng vẫn đặt trên tay vịn xe lăn, nghiêng người hỏi: “Mới nói cái gì?”
Ánh mắt Cố Sanh Sanh lảng tránh, mạnh miệng nói: “Không, đâu có nói gì đâu!”
Thẩm Vọng phán đoán phương hướng, sau đó đẩy xe lăn đến gần cô: “Tôi nghe thấy rồi, cô bảo ghét tôi.”
Dường như có một thứ áp lực vô hình theo chân Thẩm Vọng bao trùm lấy Cố Sanh Sanh, khiến cô run run rẩy rẩy: “Tôi nói anh người gặp người thích, không ai thấy phiền.”
“À.” Thẩm Vọng cười như không cười, “Đi nướng thịt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play