Thời gian trong núi chầm chậm trôi. Ven bờ có cỏ lau sàn sạt, dưới cầu nước suối chảy róc rách, làn gió mát dịu mang theo hơi nước khiến cho tâm hồn thanh thản.
Cố Sanh Sanh huơ huơ hai chân, lẳng lặng thưởng thức cảnh đẹp trong núi. Trong thành phố toàn là rừng cây nhân tạo, từ căn biệt thự giữa núi cũng chỉ có thể thấy được biển, đã rất lâu rồi cô không được chiêm ngưỡng cảnh sắc núi non thuần túy và tươi sáng như thế này.
Một chú chuồn chuồn cánh đỏ nhè nhẹ bay đến đậu trên nền cầu gỗ. Cố Sanh Sanh nín thở, mừng rỡ giơ một ngón tay chọc Thẩm Vọng: “Thẩm Vọng, chuồn chuồn kìa…”
Thẩm Vọng không đáp lại. Cố Sanh Sanh nghiêng đầu nhìn thì thấy anh đang khẽ tựa vào vai cô, từ góc độ của cô chỉ thấy một bên sườn mặt góc cạnh và sống mũi cao vút, hàng lông mi dài che khuất, có vẻ đã thiếp đi rồi.
Cố Sanh Sanh hỏi thật nhỏ: “Thẩm Vọng, ngủ rồi hả?”
Thẩm Vọng “ừ” một tiếng, không có ý định mở mắt.
Cố Sanh Sanh: “Em đi rửa tay với giặt khăn cho anh lau tay nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT