Một đêm mưa xuân tưới gội cây cỏ, sáng hôm sau mây tạnh mưa tan, trời lại hửng nắng.
Cánh hoa Ngọc lan rụng đầy trên mặt đất, cành lá đọng nước trĩu nặng, một cành cây nghiêng nghiêng thò vào cửa sổ lầu 2.
Dưới sàn nhà vương vãi đầy quần áo, tấm chăn lông rơi một nửa xuống giường, một nửa đắp ngang hông người đàn ông. Ánh mặt trời chiếu lên bờ lưng và cánh tay rắn chắc cường tráng của anh, tựa như vừa bôi thêm một lớp dầu ô liu mỏng, đường cong cơ bắp nhấp nhô như núi.
Khi tia nắng chiếu đến khuôn mặt, Thẩm Vọng khẽ động, đang lúc vẫn còn hơi mơ màng bỗng sờ thấy một cơ thể mềm mại thơm tho trong lòng, hai cơ thể dán nhau rất chặt, chặt đến nỗi có thể cảm nhận từng cử động hít thở dù là nhỏ nhất của đối phương.
Dư vị đêm qua vẫn còn chưa tan hết, tâm chưa động dục đã động trước, Thẩm Vọng xoay người đè xuống theo bản năng.
“Ưm!”
Cố Sanh Sanh đang mơ đến đoạn mình được lăn lộn trên bộ lông của con mèo đen lớn bỗng bị cái gì đó ép xuống, cô kêu meo meo lên, mở mắt ra thì thấy cái đầu to bự của Thẩm Vọng đang chôn trước ngực mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT