Không thể phủ nhận rằng, cuộc đời rất diệu kỳ.

Năm đó, mơ ước lớn nhất của Tô Giai Tuệ chính là trở thành một bác sĩ giỏi để có thể giúp đỡ người thân và cứu sống các bệnh nhân, nhưng chỉ khi cô bước vào bệnh viện, cầm trên tay con dao mổ, đối mặt với vô số bệnh nhân khác nhau lại không thể ưu tú được như Kỷ Cảnh một người tội phạm vô tình bước vào hành nghề y học này lại trở thành một bác sĩ giỏi, thậm chí còn được viện trưởng hết lời khen ngợi.

Viên trưởng nói, y đức chính là cốt lõi, là điều kiện cần của một bác sĩ, y thuật là thanh kiếm để đánh bại những con quỷ bệnh tật, và bây giờ thì Kỷ Cảnh đã có trong mình hai yếu tố đó để trở thành một bác sĩ thực thụ.

Viện trưởng cũng nói rằng Kỷ Cảnh là hình mẫu cho tất cả các bác sĩ và y tá trẻ, và mọi người nên học hỏi từ anh ấy, đặc biệt là những người xung quanh anh ấy.

Cụm từ "Những người xung quanh" này chắc chắn là ám chỉ Tô Giai Tuệ.

Tô Giai Tuệ đã quen với tính cách độc đoán, ra lệnh, thích đóng vai người lớn trong gia đình, những năm đó ở trường, vì tính tình rộng lượng, lại có tiền hay mua đồ cho mọi người nên cô ấy được rất nhiều người yêu thích, hầu hết các giáo viên và bạn học đều sẽ hết lòng giúp đỡ cô, Tô Giai Tuệ cũng luôn suy nghĩ rằng đó là điều đương nhiên, nhưng kể từ khi cô vào bệnh viện thực tập, hầu như ngày nào cô cũng bị chất vấn, mỗi một câu nói từ miệng cô đều giống như coi thường tính mạng con người. Khi cô được phân công chữa trị cho một ai đó, bác sĩ hướng dẫn chính phải nhắc đi nhắc lại cô nhiều lần thì bệnh nhân và người nhà bệnh nhân mới có thể yên tâm để cô chữa trị.

Nếu để đánh giá con người qua vẻ bề ngoài mà nói thì, những người phụ nữ trẻ đẹp dù thuộc tầng lớp xã hội nào thì  chắc chắn cũng sẽ bị coi là bình hoa di động. Lúc đầu, Tô Giai Tuệ cố kìm nén sự không khó chịu, cô cũng tự giác tự kiểm điểm và nghiêm túc kiểm điểm bản thân, cô cảm thấy mình là một bác sĩ, thực sự không nên ăn mặc quá phô trương như vậy.

Vì vậy, cô không còn trang điểm như trước nữa, không làm tóc, bỏ túi hàng hiệu và mỗi ngày đi làm chỉ tết tóc đơn giản. Nhưng đơn giản quá cũng không tốt, cô ấy trông giống như một sinh viên chưa tốt nghiệp đến bệnh viên thực tập, và không ai coi trọng cô ấy.

Một lần Tô Giai Tuệ đang nói với người nhà bệnh nhân về những điều cần lưu ý sau khi làm  phẫu thuật, người nhà bệnh nhân coi lời nói của cô ấy như gió thoảng qua tai và liên tục hỏi y tá trưởng. Ca phẫu thuật này thực sự khiến Tô Giai Tuệ tức giận. Cô ấy đã học tập chăm chỉ trong nhiều năm, cuối cùng cũng có cơ hội để thể hiện thế mạnh của mình, làm sao cô có thể chịu được việc bị phớt lờ mọi lúc như vậy được, cho nên cô ấy đã lớn tiếng quát lên với người nhà của bệnh nhân ngay tại chỗ.

Điều thú vị là khi cô mất bình tĩnh, người nhà bệnh nhân lập tức tôn trọng cô, công nhận cô là một bác sĩ có năng lực và coi từng lời cô nói như một sắc lệnh của hoàng gia.

Từ đó trở đi Tô Giai Tuệ bị hiểu lầm về năng lực của chính bản thân mình, cô đi đâu cũng luôn tự cao rằng mình là một bác sĩ giỏi, và

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play