Trong thời gian tĩnh dưỡng, Từ Triết
Phàm vẫn thường xuyên vào thăm không gian. Anh lo lắng rằng hồ nước không thể
phục hồi, nhưng điều làm anh cảm thấy vui vẻ đó là nước mặc dù dâng lên rất
chậm nhưng có thể thấy nó vẫn không ngừng đầy lên.
Ban đầu khi ghé thăm hồ nước này thì
anh chỉ có thể nhìn thấy một chút nước ít ỏi, nhưng hiện tại đã có thể thấy
được toàn bộ mặt nước như một tấm kính khổng lồ và mặt nước rõ ràng có tăng
lên. Anh không biết hồ này sâu bao nhiêu, nhưng anh tin rằng nơi anh nhìn thấy
ban đầu vẫn chưa phải là đáy.
Nếu theo tốc độ này thì có lẽ phải
chục năm nữa hoặc vài chục năm nữa mới có thể đầy như trước. Nhưng chỉ cần có
vậy cũng làm Từ Triết Phàm hết sức mãn nguyện rồi, ít nhất nó không biến mất và
vẫn ở đó.
Trên mặt đất vẫn còn một vài con gà,
vịt và trứng ngỗng, đó là những thứ Từ Triết Phàm đã để tích trữ khi đến thành
phố B, quả thật không ít. Ngoài ra còn có rất nhiều loại trái cây sau khi thu
hoạch đã được anh phân loại và chất thành từng đống dưới đất. Trong đó, nhiều
nhất là táo, tiếp đến là đào, còn có một đống táo nhỏ chất thành đống, mấy loại
khác cũng để thành từng đống như vậy. Nếu không mang cho ai mà chỉ mình ăn, có
lẽ số trái cây này cũng đủ cho anh ăn rất lâu. Ít nhất trong mười năm nữa anh
sẽ không phải lo sẽ không có trái cây ăn.
Quả dâu tây mà hôm nọ Lý Bách Nhiên
đưa cho anh đã nhắc nhở anh một điều. Đó là sự phát triển ồ ạt của ngành trồng
trọt trong nhà kính sau này. Rất nhiều
các loại rau củ quả đều được phun thuốc trừ sâu rất không tốt cho sức khỏe.
Điều này càng làm cho tầm quan trọng của không gian trở nên rõ ràng hơn.
Trong tương lai, nếu có thể thì anh
sẽ đưa bố mẹ đến thành phố B dưỡng già, cũng thuận tiện chăm sóc họ mỗi ngày.
Nhưng hiện tại còn có chi phí sinh hoạt thường ngày của mình và Lý Bách Nhiên.
Có thể đ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.