Chị gái Từ Hiểu Hồng và anh rể Trương Chấn Hải đã về
nhà vào mùng mười năm sau.
Lúc này Từ Triết Phàm đang mặc áo lông cừu ngồi trên
ghế sưởi vừa cắn hạt dưa vừa tán gẫu và vừa xem tivi cùng với mẹ mình.
Cùng lúc đó thì hai anh chị xách túi lớn túi nhỏ đi
vào nhà, vừa vào đến cửa nhà chị gái đã vui mừng nói: “Chúc mừng năm mới mẹ ạ.”
Lưu Tú vội vàng xuống giường nói: “Được được được, tất
cả mọi người đều khoẻ, bên ngoài lạnh lắm phải không? Mau vào trong nhà ngồi
đi, trong nhà sẽ ấm áp hơn đó.” Nghe vậy Trương Chấn Hải cũng đem đồ vào nhà rồi
cẩn thận đặt xuống, sau đó anh xoa xoa mặt nhìn quanh phòng nói: “Mẹ, sao trong
nhà lại ấm áp vậy chứ? Ôi con không nhìn thấy, thì ra là nhà mình lắp hệ thống
sưởi. Nhà mình lắp từ khi nào vậy mẹ?” Nói xong anh đưa tay vào sờ lồng sưởi ấm
của máy, nóng đến nỗi anh phải rụt tay lại. Khó trách trong nhà lại ấm như vậy,
vừa và đã thấy ấm người ngay rồi.
Nghe thấy như vậy thì Lưu Tú nói: “Là em trai con nói
mùa đông quá lạnh nên lắp hệ thống sưởi cho ấm áp, cho nên năm ngoái nhà mình
đã lắp một cái.”
Từ Hiểu Hồng đang mang đồ ra khỏi túi, nhớ ra gì đó rồi
hỏi: “Cha đâu rồi mẹ?”
“Cha con đã đi đánh bài từ sáng sớm rồi. Các con về
nhà thì cứ về nhà thôi cầm theo nhiều đồ vậy về làm gì cơ chứ.” Lưu Tú trả lời.
Từ Hiểu Hồng nghe xong thì đem đồ ra đưa cho Lưu Tú rồi
nói: “Mẹ, đây là cho mẹ và cha. Cũng không phải là đồ đắt tiền gì mà đây chỉ
hai hộp thức ăn dinh dưỡng, tinh chất mạch nha với một chút đồ hộp. Mẹ đừng chê
ít đó nha.”
Nghe vậy Lưu Tú nói lại ngay: “Cái gì mà ít với không
ít cơ chứ .Ý mẹ là con về thăm nhà là vui rồi không cần phải mang theo quà cáp
gì về cả, với cả mẹ và cha con có thiếu thốn cái gì đâu. Cha mẹ muốn ăn gì thì
đã có em trai con gửi về rồi mà, trong nhà cũng có nhiều mấy cái đồ này rồi, mẹ
với cha con còn dùng không hết kia kìa.”
Từ Hiểu Hồng vội vàng nói: “Nhưng mà thế thì con cũng
không thể tay không mà trở về nhà như vậy chứ, đây cũng coi như là một chút
lòng thành của con mà.” Lưu Tú nghĩ thấy cũng đúng nên nhận lấy rồi đặt đồ lên
bàn.
Từ Triết Phàm chúc Tết chị gái và anh rể rồi nhanh
chóng nhường chỗ cho chị gái ngồi lên ghế, còn anh thì ngồi sang chỗ gần cửa sổ,
nhường chỗ xong thì anh cũng không chủ động nói chuyện với họ. Nói thật anh vẫn
còn không vui vì chuyện anh rể làm lần trước.
'Coi như bỏ qua chuyện anh ấy đến gặp cha của Lý Bách
Nhiên để xin hỗ trợ xây dựng căn tin trường đi. Vậy mà anh ấy cũng không nói với
cậu một câu, đã thế lại còn kể hết đầu đuôi câu chuyện ra sao cho Lý Bách Nhiên
nữa chứ. Thật sự không biết anh ấy là anh rể của ai nữa? Có người trêu đùa em vợ
mình như thế sao? Hơn nữa sau đó người ta cũng giúp xong chuyện của anh rồi, một
khi ký hợp đồng thì anh liền bày cái vẻ 'Không đánh vào mông không chịu đẻ trứng'
rồi lại giả vờ như không có chuyện gì, người ta mắc nợ anh chắc? Còn chút quà mọn
nho nhỏ trước đó để cho người ta xem anh thành cái dạng gì rồi? Vậy có nghĩa là
sau này không cần đến người ta nữa chứ gì?'
'Không
đánh vào mông không chịu đẻ trứng': có thể hiểu nôm na là không thúc giục thì
không làm. Nếu không phải Lý Bách Nhiên muốn đổi người thì đã đuổi
anh ấy ra ngoài từ lâu rồi, mỗi lần nhớ tới chuyện này thì Từ Triết Phà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.