Từ Triết Phàm vội vã về nhà, may mắn là Từ Truyền và Lưu
Tú không có ở đây nên anh leo lên giường rồi ngồi dựa vào tường và nhắm mắt lại
và bước vào không gian.
Hàng chục cây vẫn đang trĩu quả đỏ, khi đó con cừu đang
đi dạo giữa những tán cây, bước đi của nó có vẻ tốt hơn trước rất nhiều, nó
vươn cổ ngoạm những chiếc lá dưới gốc cây để ăn.
Nhìn thấy Từ Triết Phàm thì nó mừng rỡ kêu lên hai tiếng.
Từ Triết Phàm cười toe toét bước tới sờ bộ lông trên người nó rồi sau đó bế nó
đến cạnh vũng nước, dùng gáo nước xối lên những chỗ bẩn trên mình và cọ rửa kỹ
lưỡng vị trí nơi tiết ra sữa cừu rồi lại cho nó uống hai ngụm nước ao.
Sau khi lông cừu khô thì toàn bộ lông trở nên trắng mịn,
khi sờ vào thì có cảm giác mịn và ẩm.
Sau khi xong việc thì Từ Triết Phàm thả con cừu ra để nó
tự do đi lang thang trong rừng. Không gian lúc này đầy cây cối, không có cỏ
trên mặt đất nên dường như con cừu không có gì để ăn. Dù sao cũng không thể để
cho nó ăn lá cây mãi được, anh cảm thấy nên mang lại đây cho con dê một ít cỏ
tươi.
Từ Triết Phàm ra khỏi không gian, anh cầm xẻng đi thẳng
lên núi tìm một bãi cỏ đẹp và mềm bên sườn núi rồi sau đó dùng xẻng xúc một ít
cỏ ném vào không gian.
Sau khi trở về và bước vào không gian thì rải cỏ trên nền
đất đen, con cừu ở bên cạnh thấy vậy thì đứng dậy ăn một cách ngon lành. Từ
Triết Phàm nhìn nó thì cười m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.