Kể từ sau khi cha của Tống Tài giúp Từ Triết Phàm trông coi
quầy hàng thì Tống Tài có sự thay đổi rất lớn, tính cách cởi mở hơn hẳn so với
trước kia. Cậu ta rất thích quần áo mà Từ Triết Phàm mặc còn thường xuyên chạm
tay vào chất vải quần áo, ngưỡng mộ nói: "Từ Triết Phàm, quần áo này cậu
mua ở đâu thế? Đẹp thật đó." Còn có đồ dùng học tập của Từ Triết Phàm cũng
thường xuyên bị cậu ta đến mượn dùng, nhìn đủ loại đồ ăn vặt trong cặp, cậu ta
cũng không giấu nổi vẻ mặt ghen tị của mình.
Lượng đồ ăn trưa cậu ta lấy cũng nhiều hơn so với trước kia,
từ trước đến nay Tống Tài chưa từng ăn cơm với những bạn học khác mà vẫn luôn
một mình ngồi lặng lẽ ở một góc ăn cơm, Từ Triết Phàm thường mua đồ ăn ở quán
ăn nhanh, nếu ăn không hết sẽ chia cho cậu ta, có lúc gọi cậu ta quay người lại
cùng ăn cơm thì cậu ta đều từ chối.
Thế nhưng hiện tại cậu ta lại chủ động bày đồ ăn cho người
khác nhìn, Lưu Quyền không có sức chống cự lại đối với đồ ăn ngon nên nhìn thấy
có thịt có xương sườn thì rất thèm, khi nhìn thấy Tống Tài ăn thịt gà hay xương
sườn thì sẽ hỏi: "Tống tài, xương sườn này ai nấu thế? Trông có vẻ chắc là
rất ngon đấy."
Lúc này Tống Tài sẽ tự hào nói: "Tôi tự làm đó."
Từ Triết Phàm vì muốn thân thiết với Lưu Quyền, trong lòng
cũng nuôi tâm tư riêng nên thường mua một chút đồ ăn ở quán ăn nhanh đem đến
phòng học rồi sau đó chia cho Lưu Quyền ăn, có phần của Lưu Quyền thì đương
nhiên cũng phải có của Lý Bách Nhiên.
Từ Triết Phàm biết so với quan hệ thân thích giữa Lưu Quyền
và Lý Bách Nhiên thì giữa bản thân và Lưu Quyền vẫn kém hơn một bậc nên anh
quyết định là cả hai người đều có phần, như vậy thì sẽ thể hiện rõ bản thân
mình là người hào phóng, cũng sẽ khiến cho Lưu Quyền có cảm giác như đều là
người của mình và anh ấy sẽ càng sẵn lòng thân thiết với bản thân Từ Triết
Phàm.
Ngược lại là Lý Bách Nhiên ở một bên ngư ông đắc lợi, thông
thường đối với đồ mà Từ Triết Phàm cho cậu
thì cậu cũng không từ chối. Đặc
biệt là khi nhìn ngón tay gọn gàng sạch sẽ của Từ Triết Phàm tinh tế cầm đũa
gắp đồ ăn bỏ vào bát cậu, cậu luôn cảm thấy có một loại cảm giác hài lòng về
thị giác và cũng thấy cực kỳ ngon miệng.
Sau khi Tống Tài gia nhập cũng học chia đồ ăn cho ba người
giống với Từ Triết Phàm, chỉ là động tác quá lộ liễu nên rất rõ ràng có thể để
cho người khác nhìn ra cậu ta có ý lấy lòng, nhất là khi gắp cho Lý Bách Nhiên
cậu ta đều sẽ gắp đặc biệt nhiều.
Lý Bách Nhiên thường nói không thích ăn hoặc trực tiếp gắp
lại cho Lưu Quyền, không cho cậu ta chút mặt mũi nào.
Sau bữa ăn, thông thường Từ Triết Phàm sẽ lấy ra ít hoa quả
chia cho ba người ăn, từ sau khi Tống Tài tới thì cũng mang thêm cả phần cho
cậu ta. Ăn xong thì mấy ngày sau Tống
Tài cũng học Từ Triết Phàm mua hoa quả.
Lưu Quyền cầm trên tay cắn một miếng, ăn ngay nói thật:
"Đào này không ngon bằng đào Tiểu Phàm cho, quả nhỏ, cũng không được
ngọt."
Từ Triết Phàm vừa ăn vừa an ủi nói: "Vị cũng được,
không tệ không tệ." Có ăn là được rồi đừng có kén chọn vậy chứ.
Lý Bách Nhiên gọi tên bạn học ở đằng sau một tiếng sau đó
tiện tay ném quả đào mà Tống Tài cho cậu
qua đó, cứ như là tình nghĩa qua tay vậy.
Bầu không khí tốt cũng phải làm cho cậu ta ngượng ngùng, mặt
Tống Tài cũng dần đỏ lên.
***
Quầy hà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.