Một ngày trước khi Lý
Bách Nhiên chuyển đi, giáo viên chủ nhiệm đã tổ chức một buổi tiệc chia tay cho
cậu ở trong lớp. Các bạn cùng lớp chuẩn bị rất nhiều quà cho cậu và đa số trong
đó là các bạn nữ. Có một bạn nữ khéo tay đã làm một bức chân dung bằng vải vụn
và dán chúng lên một tấm bìa các tông màu trắng sau đó viền lại bằng các tấm
vải nhỏ rồi tặng cho Lý Bách Nhiên, hai sợi tóc dài và dày trong bức tranh ấy
cũng rất dễ thương tạo thành một bức tranh tinh xảo khiến người khác cảm thấy
ngạc nhiên.
Từ Triết Phàm lắc đầu
cảm thấy có hơi tiếc ở trong lòng ‘Không biết đưa cho thằng cha đó rồi chả có
hiểu và yêu thích không nữa.’
Lúc này có một bạn nữ
ngồi sau lưng của Lý Bách Nhiên đột nhiên ghé mặt lên bàn khóc lóc thảm thiết,
Từ Triết Phàm đen mặt liếc về phía sau lưng cảm thấy hơi sợ hãi ‘Có lộn không
vậy? Con nhỏ này ngồi sau lưng của Lý Bách Nhiên tận hai năm mà có nói câu gì
với cậu ta đâu, tự nhiên bây giờ lại khóc như vậy có phải là hơi đa sầu đa cảm(1)
quá rồi không? Tình bạn sâu sắc tới mức này luôn á hả?’
(1)Đa sầu đa cảm: là thành ngữ nói về
những người mong manh yếu đuối về mặt cảm xúc, dễ lo lắng và hay khóc. Nhưng thật lòng mà nói
thì sức hút của Lý Bách Nhiên ở trong lớp vẫn rất cao vì có cha là một người
rất có năng lực lại còn hào phóng, chỉ
cần trong lớp có tiệc chúc mừng hay gì đó đều sẽ tự bỏ tiền túi ra mua đồ ăn
ngon chia cho mọi người, không những vậy mà cậu ta còn học giỏi nữa. Ngoại trừ
việc cậu ta thường hay nhướng mày với mình và Lưu Quyền ra thì khi đối xử với
người khác ít nhất là những gì biểu hiện ở bên ngoài thì cậu ấy vẫn luôn là một
người tốt bụng và dễ dàng bắt chuyện.
Chỉ có mỗi mình Từ Triết
Phàm biết đó là đồ phân chó, anh lén phun nước miếng. Thật ra cái thằng cha đó
cực kỳ nhỏ nhen ích kỷ lại còn hay cáu gắt nữa, tuổi còn nhỏ mà đã biết che che
giấu giấu rồi đã thế lòng đố kỵ của cậu ta lại cực kỳ lớn. Không phải bài kiểm
tra lần hai cậu ta đã cùng đứng nhất lớp với anh hay sao? Vậy mà dám lấy cái
giọng điệu nghi ngờ hỏi anh: “Với cái thành tích chó cắn đó của cậu mà cũng có
thể làm được hơn hai trăm điểm hả?”
Từ Triết Phàm nghe xong
câu này liền muốn đâm thẳng cây viết đang cầm trong tay vào mắt của cậu ta ‘Mẹ
nó, tại sao lại không làm được hai trăm điểm hả? Hợm hĩnh!’
Sau đó thằng chả càng
ngày càng chăm chỉ hơn. Nếu trước kia chỉ nỗ lực thôi thì hiện tại cậu ta càng
phải cố gắng gấp bội. Bởi vì phần viết văn của Từ Triết Phàm luôn bị trừ � ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).